QUẢNG NINH ĐẤT MẠ ANH HÙNG - Trang 93

miệng vực thẳm đang xoáy mạnh, rồi bất ngờ, dồn toàn sức lực cạy con
thuyền cho mũi chúi vào vực xoáy, hệt như trông thấy chiếc thuyền đầu
phía kia, dí mũi rồi hất mạnh xuống vực thẳm.

Khi con thuyền mất thăng bằng, bọn giặc trong khoang thuyền bị dồn về

một phía, làm chiếc thuyền lật úp nhanh và hút sâu xuống dòng xoáy. Trong
lúc đằng lái còn trên mặt nước, Chim Yến buông chèo bật người như con
tôm búng ngược, chồm qua dòng xoáy, bơi thẳng vào bờ.

***

Từ lúc nhận được ám hiệu có giặc ra cồn, mọi sự chuẩn bị “đón chào”

chúng đã chu đáo. Tiếng bìm bịp kêu da diết như muốn kéo đêm sụp xuống
cồn Bến Tiêm nhanh hơn. Gốc cây bần có mấy bóng đen đang cụm lại xì
xào. Tiếng ông Phỏn không lẫn vào giọng người khác. Tật cà lăm đã đem
đến cho ông cái biệt danh, “Phỏn lắp”.

- Mần… mần răng hè. Mần… mần… mần răng… răng hè…?
- Mần chi mần nhiều rứa, thủ trưởng.
- Răng… răng… răng nói Chim Yến chở lính đồn ra đây, răng… Răng

chừ chưa đến?

- Thủ trưởng chắc sốt ruột lắm đó hỉ?
- Mi nói… nói… nói… ai sốt ruột. Tụi mình chuẩn bị đón chúng chu đáo

thế ni, chúng … chúng… không đến…. chẳng…. chẳng… tiếc công lắm
sao…

***

Chim Yến lần về nhà khi đêm đã buông xuống. Cậu Hai ngong ngóng ra

cửa từ lâu. Thấy Chim Yến về, cậu Hai mừng quá, nước mắt ứa ra. Cậu Hai
vừa mếu máo vừa chửi yêu Chim Yến:

- Cha tổ mi nghe Yến! Làng nước họ bới móc nhà mày không còn chi mà

nói. Tau nghe cậu xuân nói hết rồi đó Chim Yến à. Cậu Ba xuân vừa đi đâu
đó thôi. Nhưng… giờ mà cậu xuân ở nhà thì mừng hết biết rồi. Đúng là nhà
mình mở mày mở mặt được rồi. Chiến công này của mi thật đáng khen

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.