QUẢNG TRƯỜNG NGÔI SAO - Trang 132

Y chăm chú nhìn hắn. Cặp mắt hắn lành hiền và thông cảm.

- Chúng ta hãy thỏa thuận với nhau, Schlemilovitch: tôi không muốn

cản trở thiên hướng của anh. Nhờ tôi, chắc chắn người ta sẽ tặng thưởng
cho anh cành cọ của vị trí tử đạo là thứ anh vẫn ao ước từ khi mới ra đời.
Đúng, món quà quý nhất anh có thế nhận được từ ngay bây giờ: một bẳng
đanh chì vào gáy! Trước tiên, bọn tôi giết cô vợ chưa cưới của anh đã. Anh
vừa lòng chứ?

Để ghìm nỗi hoảng sợ, y nghiến chặt hai hàm răng và cố nhớ lại một số

kỉ niệm. Những cuộc tình với Eva Braun và Hilda Murzzuucchlag. Những
cuộc dạo chơi đầu tiên của y ở Paris mùa Hè 1940, trong bộ đồng phục của
Binh đoàn trường S.S. Bây giờ một kỉ nguyên mới mẻ bắt đầu, nước ta bọn
họ sáng sủa và tóc họ vàng óng. Sau này xe tăng Con Báo của y nghiến lên
cánh đồng lúa mỳ ở Ucren. Sau này y đi cùng với Thống chế Rommel giẫm
lên cát sa mạc. Y bị thương ở Stalingrad. Ở Hambourg bom lân tinh tiêu
hủy nốt những gì còn sót lại. Y đã theo Quốc trưởng đến cùng. Liệu y có
chịu để Elias Bloch dọa dẫm không?

- Một băng đạn chì ngay vào gáy! Anh nói sao Schlemlovitch?

Cặp mắt tên chỉ huy Bloch lại xoay vào mắt y.

- Anh thuộc loại chịu dùi cui tha hồ quật vào người, chỉ đành cười nụ

buồn rầu! Những người Do Thái chân chính. Do Thái một trăm phần trăm
made in Euorope.

Họ đi vào rừng Boulogne. Y nhớ lại những buổi chiều y ngồi ở Pré-

Catelan, bên cạnh Ngọn tháp lớn dưới sự giám sát của cô gia sư Evelyn,
nhưng y sẽ không bắt bạn đọc phải chán tai nge những kỉ niệm thời thơ ấu
của y. Các bạn hãy đọc Proust, như thế hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.