QUỐC GIA THĂNG TRẦM - LÝ GIẢI VẬN MỆNH CỦA CÁC NỀN KINH TẾ - Trang 214

ở kế cận, mà cùng với Thâm Quyến đã trở thành ba trong số các thành phố
phát triển nhanh nhất của Trung Quốc. Xếp thứ tư là Nghĩa Ô, một thành
phố nội địa ở tỉnh Chiết Giang, đã khởi sắc trong vị thế ga cuối về phía
Đông của tuyến đường sắt hàng hóa dài nhất thế giới, nối liền Trung Quốc
với Madrid.

Ngược lại, Ấn Độ là một nền dân chủ lớn và tiến chậm, nơi phe đối lập

tại địa phương có thể ngăn chặn sự phát triển địa ốc và chính phủ vẫn bảo
lưu những mảng lớn đất đô thị cho mình. Như cựu Giám đốc Ngân hàng Thế
giới tại Trung Quốc Hoàng Dục Xuyên đã chỉ ra, đất đô thị dư dật được bảo
tồn để làm cư xá cho công chức và nơi đồn trú quân sự là một di sản của chế
độ thuộc địa. Theo kinh nghiệm của tôi, không một thủ đô nào trên thế giới
mới nổi có một khu vực như Lutyens Delhi, được đặt tên theo vị kiến trúc sư
người Anh đã thiết kế khu vực hành chính cho thành phố thủ đô của Ấn Độ.
Khu vực này gồm một “khu bungalow” với hàng trăm ngôi nhà trên diện
tích hơn 25 kilômét vuông thuộc sở hữu gần như hoàn toàn của chính phủ và
được bao quanh bởi các công viên xanh tươi và nối với những con phố rộng
rợp bóng cây. Giới chức cao cấp tranh nhau để có nhà trong ốc đảo đô thị
này, mà một số căn trị giá đến 50 triệu đô-la. Trong thế giới mới nổi, khu ốc
đảo tương đương duy nhất của chính phủ mà tôi biết cũng nằm ở Ấn Độ,
ngay trung tâm của các thành phố bậc hai Patna và Bareilly.

Ấn Độ đã cố gắng lập ra các đặc khu kinh tế theo mô hình Trung Quốc,

nhưng các khu này có quy định khống chế về sử dụng đất đai và lao động, vì
vậy chúng không có nhiều tác động trong việc tạo ra công ăn việc làm hoặc
quy tụ dân cư đô thị. Các quy định xây dựng đã lỗi thời của Ấn Độ cản trở
sự phát triển trong khu vực trung tâm thành phố và làm giá cả tăng vọt, vốn
là lý do khiến giá đất đô thị trung bình hiện nay ở Ấn Độ cao gấp đôi ở
Trung Quốc, theo Cẩm nang Điền sản Toàn cầu. Mặc dù trong mấy thập kỷ
gần đây chính phủ một thời toàn quyền ở Delhi đã trao thẩm quyền đáng kể
về chi tiêu cho các thủ hiến tại 29 bang của Ấn Độ, quyền lực ấy đã không
được đưa xuống đến cấp thị trưởng, và thực tế cho thấy điều đó. Các thành
phố nhỏ phải tranh đấu để phát triển, và khi người dân quê ở Ấn Độ di dời
đến các đô thị, họ có xu hướng chọn bốn đại thành phố, với dân số hơn mười

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.