QUỶ ẤN - Trang 145

tợn, nhưng đó chỉ với người ngoài. Còn người trong nhà, ví dụ như ông
Phương, chúng nó đang sủa, chỉ cần ông quát một câu là im bặt. Giống chó
Tây được ông mua về với một số tiền lớn, ai ai cũng bảo chó nhà ông
Phương khôn. Giờ nghe thấy Lương nói, ông Phương có chút gì đó không
đành lòng, ông ta đáp :

— Nhưng mấy con chó này nghe lời tôi lắm, nhà rộng thế này mà không có
chúng nó cũng bất tiện.

Thầy Lương mỉm cười :

— Ta nói rồi, nghe hay không là quyết định của hai người. Còn một chuyện
này nữa, cho ta hỏi, căn buồng cách buồng của ta 1 buồng là buồng của ai
vậy nhỉ…?

Bà Yên trả lời :

— Cách buồng của thầy 1 buồng à….? Là buồng của của cô Mai, là vợ ba
của chồng tôi đây. Nhưng sao thầy lại hỏi vậy…?

Thầy Lương đáp :

— Nếu vậy, muốn tìm tay Doãn ấy, vợ chồng ông bà có thể hỏi bà ba xem
sao, ta chỉ có thể chỉ điểm như vậy mà thôi. Ta đi đây, chào ông bà.

Dứt lời, thầy Lương bước đi, bên ngoài trời vẫn còn tờ mờ chưa sáng hẳn.
Vợ chồng ông Phương nhìn nhau, vừa phân vân, vừa thắc mắc không biết
ngụ ý của thầy Lương là gì. Cánh cổng gỗ được đóng lại, tiếng chó sủa
vang lên khi bên ngoài đường đang có người đi lại.

Vừa đi thầy Lương vừa nghĩ trong đầu :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.