QUỶ ẤN - Trang 147

— Hai người có thấy tiếc khi ta bảo hai người từ chối nhận tiền bạc mà chỉ
xin cái miếng đất nhỏ đã được dùng để đào huyệt mộ cho cụ Kình ngày
trước không…? Thậm chí nếu hai người xin thứ gì đó giá trị hơn, chắc chắn
vợ chồng ông Phương cũng sẽ cho.

Vợ Mẹo cúi đầu im lặng, thực chất thì câu hỏi của thầy Lương cũng đã nói
đúng vào ý nghĩ của vợ Mẹo từ tối hôm qua khi Mẹo quay trở về và kể hết
cho vợ nghe. Lúc ấy, thị cũng nói với chồng là sao đã mất công xin, không
xin lấy một khoảng ruộng để vợ chồng trồng trọt, hoặc ông Phương cho số
tiền lớn cũng không nhận mà lại đi nhận cái miếng đất đào huyệt. Trồng
trọt thì không được, mà cũng chẳng bán được cho ai vì ai thèm mua chứ.
Mẹo nói với vợ là do thầy Lương dặn dò như thế, Mẹo chỉ biết làm theo
thôi. Nhưng Mẹo vẫn luôn tin, thầy Lương nhất định có chủ ý riêng.

Mẹo đáp :

— Dạ không thưa thầy, chúng con chịu ơn của thầy còn chưa biết báo đáp
ra sao. Không bao giờ con có ý khác, miếng đất đó đã được ông Phương
viết văn tự cho con, nay con giao lại cho thầy.

Thầy Lương khẽ cười :

— Ha ha ha, ta chỉ là người đi ngang qua đây, cũng chẳng ở lại đây lâu. Ta
lấy miếng đất đó làm gì cơ chứ. Được, nếu như vợ chồng cậu đã đồng lòng
thì ta có việc muốn nhờ hai người đây.

Nhấp ngụm nước, thầy Lương tiếp tục :

— Nhớ kỹ những gì ta dặn sau đây…..Miếng đất đó không dùng ở được,
cũng không chôn cất người chết được. Những gì ta nói với vợ chồng ông
Phương về miếng đất đó hoàn toàn là sự thật, địa mạch nơi đó đang phát,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.