QUỶ ẤN - Trang 165

Đâu đó khẽ vang vọng tiếng ai đó đang khóc nức nở, tiếng khóc phát ra từ
phía đằng trước, chỉ cách chỗ thầy Lương đứng một đoạn. Nhưng lạ một
chỗ, khi thầy Lương đến gần cũng là lúc tiếng khóc biến mất. Cái bóng đen
đang ngồi thù lù, co mình úp mặt vào trong tường không ai khác chính là
gã ăn mày lúc chiều. Chẳng hiểu sao khi nãy hắn ta còn khóc mà giờ đây
lại im lặng không nói một lời.

Khẽ chạm vào vai gã ăn mày, thầy Lương hỏi :

— Này cậu, nghe được ta nói gì chứ…?

Gã ăn mày từ từ quay mặt ra ngoài, ánh mắt hắn ta nhìn thầy Lương có
phần rụt rè, sợ hãi, toàn thân run rẩy, hắn không trả lời câu hỏi của thầy
Lương, hoặc cũng có thể hắn nghe nhưng không hiểu gì cả.

Mở tay nải, thầy Lương lấy ra một thanh lương khô để dành ăn dọc đường,
bóc giấy gói, thầy Lương đưa cho gã ăn mày rồi nói tiếp :

— Ăn đi, ăn xong rồi nếu đồng ý thì đi theo ta.

Gã ăn mày nhận lấy thanh lương khô từ tay thầy Lương rồi cho vào mồm
ăn ngấu nghiến, có lúc hắn ăn còn suýt nghẹn. Trong lúc hắn ăn lương khô,
thầy Lương chăm chú nhìn từng điệu bộ, từng cử chỉ của hắn nhưng thầy
không nói gì.

Đến khi hắn ăn xong, thầy Lương cũng quay lưng bỏ đi, đi được vài bước,
thầy Lương dừng lại, quay ra sau nhìn, phía sau, gã ăn mày đang đi theo
thầy.

Thầy Lương gật đầu :

— Đi thôi, trước tiên cần phải tìm một nơi ở tử tế đã. Chậc, không biết bây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.