QUỶ ẤN - Trang 26

mà cái nhà ông Phương ấy lại làm khác thầy ạ. Con cũng nghe nói thôi, là
hình như học đâu cái kiểu làm ma ở trỏng hay ở tây tàu gì ấy, ngoài kèn
trống ra còn thuê cả người về hát hò, nhảy múa. Nom chừng vui vẻ lắm,
chính vì thế mà nãy con không nghĩ ra đám ma của cụ Kình. Người ta nói,
khóc lóc càng làm cho linh hồn của người đã khuất vương vấn trần gian,
khó lòng buông bỏ mà đi được. Vậy nên họ mới nhảy múa, hát ca, cười
đùa, tạo không khí vui vẻ, như vậy người chết mới an lòng mà về nơi chín
suối. Lạ, lạ quá thầy nhỉ, đám ma mà hò reo, vui mừng cứ như là đám cưới
ấy. Đúng là không thể hiểu được những người giàu người ta nghĩ gì. Ông
Phương làm cán bộ xã, bao nhiêu đất tốt rơi vào tay ông ấy hết, mà nhà đó
mấy đời làm cán bộ rồi, từ hồi mới giải phóng cơ.

Đang nói bon mồm thì Mẹo chợt dừng lại vì bản thân Mẹo cũng thấy câu
chuyện mình kể đang đi lạc đề, Mẹo hỏi thầy Lương :

— Nhưng sao thầy lại hỏi đến người chết làm gì ạ…?

Thầy Lương tiếp :

— Vậy là hơn 1 tháng trước chỉ có đám ma của cụ Kình đó thôi phải
không..?

Mẹo gật đầu :

— Dạ đúng, bởi như thế này…..Chắc lúc chiều thầy cũng đi quanh quanh
đây cũng nhìn thấy rồi. Bao quanh khu vực nhà của con là đồng không,
ʍôиɠ quạnh, cũng có đất ruộng nhưng mùa màng đói kém nên xác xơ hết
cả. Khu vực này còn là nơi chôn cất tạm thời của những người mới chết.
Thế nên nhiều khi ở đồng lúa còn chừng hững mộ của người chết ấy chứ.
Vậy nên trong làng, ai mới chết đều đưa ra đồng chôn tạm cả, mà ra đồng
thì kiểu gì cũng phải qua nhà con nên con nhớ lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.