QUỶ ẤN - Trang 350

— Bố cứ đùa, con làm gì có đi chơi với thằng nào tên Hiên mà cứ A Hiên,
A Hiên…..Chẳng lẽ bạn con mà con lại không biết.

Phển giật mình, hình như Phển vừa chợt nhớ ra điều gì đó, một chuyện cực
kỳ quan trọng. Phển hỏi ông Mừng :

— Bố…bố, mấy…mấy giờ rồi….?

Ông Mừng đáp :

— Cũng gần 1h đêm rồi…? Khi không hỏi giờ làm gì…?

Phển rồ lên, tung cả chăn, Phển bù lu bù loa :

— Ôi mẹ ơi, đã gần 1 tiếng trôi qua rồi cơ à…? Thế là mọi người kể
chuyện mà không cho con nghe……Kể đến đâu rồi, không biết, giờ phải kể
lại cho con nghe với.

Cả ba người tá hỏa còn tưởng Phển đang muốn nói đến chuyện gì quan
trọng, té ra thanh niên Phển sợ bỏ qua câu chuyện của Thước.

Ông Mừng gõ cái cốp vào đầu Phển rồi mắng :

— Tiên sư bố mày, mày nằm ngất ra đó, báo hại mọi người phải lo. Ai đâu
còn tâm trí, tâm trạng mà kể với chẳng nghe. Từ lúc mày ngất đến giờ, tao
với bác Lương với thằng Thước canh mày suốt đó. Tỉnh lại một cái đã
nhặng hết cả lên.

Phển vẫn chưa tin lời ông Mừng cho lắm, quay sang Phển hỏi Thước :

— Ông anh, có đúng là ông anh vẫn chưa kể tiếp phải không…?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.