QUỶ ẤN - Trang 43

thuốc dù run vẫn đang từ từ mở nắp chiếc hộp gỗ ra sau khi mở ổ khóa nhỏ
bên ngoài . Có một bọc vải đen to bằng cỡ nắm tay được đặt trong hộp.

Định dùng tay mở lớp vải đen thì bất chợt chủ tiệm thuốc giật mình, ông ta
nói hối hả :

— Quên….quên mất……Mải nghĩ mà quên không đeo bao tay…..Ông…
ông đừng có chạm vào thứ…thứ đó….Đợi tôi quay lại.

Vội vã đi lấy bao tay, thầy Lương vẫn ngồi ở ghế đó chờ đợi, quả thực đến
lúc này thầy Lương cũng đang rất tò mò không biết bên trong lớp vải đen
kia chứa thứ gì mà lại khiến chủ tiệm thuốc Nam lo lắng, sợ sệt đến mức
như vậy. Hơn nữa, đã để trong hộp gỗ, có khóa bên ngoài, lại còn bọc bằng
vải kỹ lưỡng, chắc hẳn đây phải là một thứ gì đó ghê gớm.

Chưa đầy phút sau, chủ tiệm thuốc quay lại, hai tay đã đeo găng, chủ tiệm
thuốc không quên đưa thầy Lương một đôi găng tay vải, ông ta kêu thầy
Lương đeo vào. Công tác an toàn đã chuẩn bị xong xuôi, lúc này chủ tiệm
thuốc mới từ từ gỡ lớp vải đen bên trong chiếc hộp gỗ.

Chủ tiệm thuốc nói :

— Đây là loại độc tự nhiên mà không có thuốc nào giải nổi..

Thầy Lương tròn mắt, im lặng mất 3 giây, nhìn kỹ thứ đang nằm trong hộp,
thầy Lương đưa tay nhặt lấy thứ đó rồi đưa lên ngang tầm mắt xem xét. Và
rồi ông khẽ cất lời :

— Đây chẳng phải là……….

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.