QUỶ ẤN - Trang 442

— Em nói rồi, nếu là anh thì sẽ không sao cả. Dù sao em cũng không sống
được quá 1 năm nữa, nếu khoảng thời gian này được làm những gì mình
thích, và quan trọng hơn đó là được ở cùng với người mình yêu thì dù ngày
mai là ngày cuối cùng của em, em cũng không hề hối hận. Em yêu anh, anh
Phển.

( Thôi, đến đây thì nói thật là có đi tu thì cũng đành xuống núi đi tù )

Tình yêu, tất cả những thứ trêи cõi đời trong lúc này đều là vô nghĩa, chỉ có
tình yêu đang cháy một cách mãnh liệt mà thôi. Còn gì tuyệt vời hơn khi cả
hai đều trao cho nhau lần đầu tiên ấy. Tại ” Đồi Ánh Sao “, tất cả mọi thứ
quá đỗi hòa hợp, mọi thứ giao hoan. Đời người tuy dài nhưng mấy ai được
sống trong sự đắm đuối, đê mê như thế này.

” A…a…..a….em….yêu….anh…”

” Anh…cũng….yêu…em…”

[……]

11h tối, ông Mừng vẫn chưa ngủ, phần vì mấy ngày qua thức muộn đã quen
nên giờ ông Mừng chưa buồn ngủ, phần vì đã sắp nửa đêm mà thằng con
của ông vẫn chưa về. Ngồi tại bàn uống nước, vừa hút thuốc, vừa uống
nước chè, ông Mừng hướng mắt ra cánh cửa vẫn chưa đóng đợi con về.

Bỗng có người bước tới, vội đứng dậy vì người đang đi đến chính là cô
Hồng, ông Mừng khẽ hỏi :

— Chết thật, chắc tại tôi gây tiếng động nên mẹ con cô không ngủ được có
phải không..?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.