QUỶ ẤN - Trang 465

— Gia đình chúng ta nợ thầy Lương nhiều quá. Cầu mong cho thầy ấy luôn
được bình an.

[………]

” Rào….Rào….Rào..”

Tại quê của Khuông ( người bạn của Thước, cũng chính là người thành lập
nhóm bạn đi tìm vàng ). Lúc này trời đang đổ mưa lớn, đã 5 ngày trôi qua
kể từ khi thầy Lương cùng Thước rời khỏi nhà của ông Mừng. Lúc này,
thầy Lương đang được trú nhờ trong một nhà dân, gia chủ là một người đàn
ông trung niên, không có vợ con. Do vậy, khi được thầy Lương ngỏ lời xin
ở lại và trả tiền, ông ta đồng ý ngay.

Một lát sau thì có người đội mưa quay về, đó chính là Thước, toàn thân ướt
hết vì cơn mưa đến bất chợt. Thước bước vào nhà, mặt mũi tái mét, có lẽ là
do dính mưa lạnh, nhưng ánh mắt của Thước có điều gì đó sợ hãi.

Thước run run nói :

— Thầy….thầy ơi…..Đúng….đúng như lời….ông chủ…nhà đã nói…..Tôi
đến tận….tận nơi…để hỏi thăm…..Thì được…biết….ông thầy mo, cũng là
ông nội của Khuông….đã….đã….chết rồi.

” Ùng….Oàng..”

Tiếng sấm nổ vang trời, mục đích của thầy Lương và Thước tìm đến đây để
xem xem trong khoảng thời gian Thước quay về và phát điên thì Khuông
có may mắn như vậy hay không…? Nhưng Khuông thực sự mất tích từ đó,
không chỉ vậy, người mà Khuông luôn tự hào nhắc đến, một thầy mo nổi
tiếng ở đây, chính là ông nội của Khuông, cũng đã chết………. Mà theo
như người dân ở đây có nói, đó là một cái chết vô cùng đáng sợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.