QUỶ ẤN - Trang 491

Thước tiếp :

— Chắc phía trước sẽ có nhà dân, nghỉ một lát tôi sẽ đi xem rồi hỏi xin ngủ
nhờ qua đêm. Được cái dân ở đây tuy nghèo nhưng họ rất tốt, người đồng
bào chúng tôi là như vậy, thật thà chất phác lắm.

Xưa nay thầy Lương luôn đi một mình, làm việc một mình, lần này có
Thước đi cùng cũng là một chuyện tốt. Thước khá tháo vát, lanh lẹ trong
một số việc, theo đội của Khuông đi tìm vàng trong rừng một thời gian nên
Thước cũng ít nhiều có kinh nghiệm. Nhờ có Thước, chuyến đi đang diễn
ra khá thuận lợi, có những nơi đi qua, bà con đồng bào còn không biết tiền
là gì, mỗi lúc như vậy, Thước lại là người đứng ra giải quyết vấn đề. Đường
xa, gian nan, có thêm một người đồng hành, trò chuyện, thầy Lương cũng
thấy vui.

Đi thêm một đoạn nữa, cuối cùng Thước cũng tìm được một nhà dân rồi xin
được ngủ nhờ. Đúng như lời Thước nói, gia chủ tươi cười nồng hậu chào
đón, thậm chí họ còn muốn nhường chỗ cho thầy Lương bởi nhìn thầy
Lương có phần già cả. Nhưng thấy nhà họ chật hẹp, phía sau có một cái
chuồng trâu, nhưng không có trâu. Thầy Lương nói Thước xin họ cho ngủ
nhờ ở đó là được rồi. Và tất nhiên họ đồng ý, tối hôm đó, mượn bếp của gia
đình, trêи đường đi hai người cũng chuẩn bị một chút đồ ăn, sau khi nấu
nướng ăn xong, cả hai ra chuồng trâu, hãy còn sớm, Thước mới hỏi thầy
Lương :

— Nếu đến ngôi làng đó, thầy sẽ làm gì…?

Thầy Lương mỉm cười đáp :

— Mục đích của ta tìm đến nơi ấy chỉ là để giúp cho linh hồn cô gái gá
trong sợi dây chuyền cậu đang đeo được siêu thoát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.