QUỶ ẤN - Trang 497

ngày mai tôi sẽ dẫn thầy vào rừng, mặc dù đường đi tôi cũng chỉ nhớ mang
máng….Hì hì hì.

Thầy Lương đáp :

— Chưa cần vội như vậy, dù sao cũng đã đi thông mấy ngày đường. Nên
nghỉ ngơi một chút, còn nữa, như cậu nói, ngôi làng này nằm ngoài rìa khu
rừng, ta nghĩ chắc chắn họ sẽ có một vài thông tin gì đó về nơi gọi là ”
Làng Sương Mù “. Ta muốn tìm hiểu thêm trước khi chúng ta xuất phát.

Thước thấy thầy Lương nói rất hợp lý, điều này Thước chưa nghĩ tới,
Thước cứ tưởng thầy Lương cứ thế mà đi không cần suy nghĩ, nay nghe
thầy Lương nói vậy, Thước biết mình đã có chút sai lầm. Chẳng trách thầy
Lương trước khi đến đây còn muốn tìm gặp ông nội của Khuông. Thước
đồng ý:

— Vậy cứ làm theo ý thầy, nhưng xét thái độ của người dân nơi đây, không
biết có ai chịu cho mình ở nhờ không….Chậc chậc…

Thước lo lắng không thừa, hỏi mua lương thực thì họ bán, nhưng khi ngỏ
lời muốn ngủ nhờ, mặc dù có trả tiền nhưng dân ở đây đều từ chối. Lạ một
điều, họ từ chối nhưng không nói lý do vì sao. Lang thang đến xế chiều mà
Thước cùng thầy Lương vẫn chưa tìm được chỗ nghỉ ngơi.

Thầy Lương nói :

— Thôi đành vậy, chúng ta tìm tạm một nơi dừng chân rồi nghỉ ngơi ven
đường cũng được.

Thước vâng dạ rồi loay hoay nhìn xem có nơi nào dừng chân mà không ảnh
hưởng tới ai không, đang nhìn ngó, chẳng may không chú ý, Thước đụng
vào một người đang đi đến từ hướng ngược lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.