QUỶ ẤN - Trang 496

thầy Lương nói, càng tiến vào sâu thì cửa tử lại càng mở rộng. Mặc dù
Thước rất tin tưởng vào khả năng của thầy Lương, sự thật chứng minh, thầy
Lương có thể hóa giải bùa ngải của mo Chốc, nhưng liệu rằng chỉ với 2
người, bọn họ có tìm được đường đến ” Làng Sương Mù ” hay không…?
Bởi Thước là người hiểu rõ nhất, cũng là người may mắn thoát chết khi
chạy thoát khỏi đó. Gần 2 năm trước, nhóm của Thước là tập hợp của
những kẻ đầy kinh nghiệm, những kẻ mà Thước cho là cực kỳ giỏi trong
việc sinh tồn. Vậy nhưng không ít lần cả nhóm rơi vào hoàn cảnh nguy
hiểm. Đây cũng chính là một trong những lý do Thước một mực muốn đi
theo thầy Lương, cho dù Thước biết rằng mình đang đi vào chỗ chết.
Nhưng mạng của Thước cũng do thầy Lương cứu, Thước không thể để thầy
đi một mình được.

Khẽ quay đầu nhìn thầy Lương, ánh mắt, sắc mặt của ông thầy vẫn khá
bình thản, Thước thở dài, khẽ cười rồi tự nhủ :

” Thôi kệ đi, dù sao cũng đã đi đến tận đây rồi. Tới đâu, hay tới đó vậy. ”

[……..]

Đầu giờ chiều cùng ngày, đúng như lời nói, Thước đưa thầy Lương đến một
thung lũng nhỏ, nơi ngôi làng mà Thước nhắc đến trong buổi sáng ngày
hôm nay. Ngôi làng rất yên bình, chỉ có điều, khi vừa nhìn thấy người lạ,
dân ở đây có chút e dè, họ nhìn thầy Lương cùng Thước từ đầu đến chân.

Thước nói :

— Thầy đừng lo, do chúng ta là người lạ tìm đến nên họ như vậy cũng là
điều dễ hiểu. Không ngờ chúng ta lại đến sớm hơn cả dự tính thế này, thầy
đúng là gừng càng già càng cay, sức khỏe dẻo dai thật. Chịu đựng có khi
còn hơn cả những người trẻ như tôi ấy chứ. Giờ chúng ta sẽ dạo 1 vòng để
hỏi mua lương thực, sau khi mua xong tìm một nơi xin ngủ nhờ. Sáng sớm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.