QUỶ ẤN - Trang 51

— Kia rồi, chính là thứ này….Khà khà khà, tốt lắm.

Nhìn hai cái bao dứa đang rỉ nước nhơ nhớp, thối hoắc, Mẹo không biết đó
là gì, trong lúc Mẹo còn đang thắc mắc thì thầy Lương tiến tới chỗ hai cái
bao rồi không ngần ngại mở cả hai miệng bao ra. Lúc này thì Mẹo không
thể chịu được nữa, Mẹo nôn ngay tại chỗ.

Trong hai cái bao dứa đó chứa toàn những thứ mà sau khi giết mổ xong
người ta vứt đi, chủ yếu là phế phẩm, rác bẩn. Nhưng trong một cái bao
chẳng hiểu sao vẫn còn nguyên một cái thủ lợn đang trong quá trình phân
hủy, giòi lúc nha lúc nhúc, chỉ nhìn thôi cũng khiến cho Mẹo phải rùng
mình, nổi da gà.

Bịt miệng bao lại, thầy Lương nói với Mẹo :

— Giờ cậu giúp ta cùng khiêng cái bao này về nhà, nhưng không cần đem
vào trong nhà, để bên ngoài cánh đồng là được. Ta có việc cần dùng đến
nó. Nhưng đem thứ này đi trêи đường sợ khiến người dân quanh đây khó
chịu. Hừm, có cách nào không nhỉ…?

Mẹo đưa ra ý kiến :

— Về việc này chúng ta có thể đi đường vòng, nhưng vậy sẽ khá xa. Đi hết
con đường ở lò mổ này sẽ ra đường ruộng. Men theo đường ruộng sẽ về
đến nhà con, đi đường ruộng thì chẳng có ai qua lại nên thầy không phải lo.
Nhưng……thực sự là phải đem cái bao này về hả thầy…?

Thầy Lương gật đầu :

— Đúng vậy, lẽ ra ta phải mua thêm một chút thịt tươi để ủ cùng. Nhưng
xem ra có cái thủ lợn này là được rồi. Không còn nhiều thời gian, mọi
chuyện phải làm xong trong ngày hôm nay. Giờ về thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.