QUỶ ẤN - Trang 635

— Định để cho lão thức, như vậy cũng giúp chúng tôi biết lão vẫn còn
sống. Nhưng mà lão nói nhiều quá, chi bằng lão ngủ đi một giấc thì tốt hơn.

Đúng như lời thầy Lương, sau khi ngửi cục màu đen ấy, lão Xèng từ từ
nhắm mắt rồi thϊế͙p͙ đi.

Bảo hốt hoảng :

— Thầy….thầy làm gì ông ấy vậy…?

Thầy Lương trả lời :

— Đừng lo, ta chỉ cho lão Xèng ngửi mê hồn hương, lão chỉ ngủ chứ chưa
chết đâu. Điều này cũng có lợi khi chúng ta di chuyển, việc ngủ sẽ khiến
cho lục phủ ngũ tạng hoạt động chậm lại, nọc độc cũng sẽ xâm nhập chậm
hơn. Nhưng, trong quá trình di chuyển, hai cậu phải hạn chế tối thiểu việc
rung lắc, ảnh hưởng đến lão Xèng. Trời sáng rồi, chúng ta đi thôi.

Cách đó một đoạn, Bảo thấy Thước đang dùng dao băm chặt vào những bụi
rậm, không hiểu Thước làm thế để làm gì, nhưng mọi thứ đã sẵn sàng. Lát
sau Thước quay lại, Bảo nói :

— Tôi sẽ khiêng võng đi trước, Thước, cậu nhớ đi theo tôi cẩn thận.

Thầy Lương ngạc nhiên :

— Cậu vừa khiêng võng, lại vừa dò đường…..Như vậy có ổn không…?

Bảo gật đầu đầy quả quyết :

— Lần này, thầy hãy tin vào trực giác của tôi……..Nào, đi thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.