QUỶ ẤN - Trang 638

Thước gật đầu :

— Anh đã nói vậy thì tôi đâu còn thắc mắc gì nữa….Đi tiếp nào.

Thầy Lương khẽ mỉm cười, trong hoàn cảnh này, sự tin tưởng lẫn nhau là
điều quý giá nhất. Bởi chỉ cần 1 người lung lạc lòng tin, sẽ nảy sinh những
mẫu thuẫn, khi mâu thuẫn nổ ra, sự bình tĩnh cũng như tính gắn kết trong
nhóm lập tức biến mất. Thấy cả Thước và Bảo vẫn đang cố gắng, bình tĩnh
vượt qua từng quãng đường, thầy Lương yên tâm phần nào. Nhưng vừa đi,
thầy Lương vừa cảnh giác chú ý xung quanh tứ phía. Bởi thầy Lương chắc
chắn, mo Chốc đã nhận ra việc “ Tứ Thủy Trận “ bị hóa giải. Lão ta sẽ
không thể để yên, việc cả nhóm bị truy đuổi, săn lùng chỉ còn là vấn đề thời
gian. Dù sao khu rừng này cũng là sào huyệt, địa bàn của mo Chốc trong
mấy chục năm qua. Căn cứ vào những bức ảnh được chụp lại năm 1956,
khi khu rừng bị đốt cháy, để lộ ra 1 phần trận pháp, vậy là ít nhất đến thời
điểm này trận pháp đó đã tồn tại 36 năm, thậm chí có thể là lâu hơn.

Từ suy luận này, thầy Lương có liên kết với một mốc thời gian của sự việc
đã xảy ra trong quá khứ. Và hai điều này thực sự trùng hợp nhau đến một
cách bất ngờ, vẫn chưa chắc chắn, cùng với đó, việc lão Xèng bị rắn độc
cắn trong quá trình phá trận đã khiến cho tình cảnh của cả nhóm khó khăn
hơn bao giờ hết. Ngay đến cả việc sống chết của lão Xèng lúc này đây cũng
đã vượt qua sự kiểm soát của thầy Lương. Tuy không nói, nhưng thầy
Lương đang cảm thấy rất dằn vặt.

“ Roạt….roạt..roạt “

Vượt qua rừng cây với những bụi rậm che kín tầm nhìn, trước mặt Bảo lúc
này chính là nơi mà Bảo muốn dẫn mọi người đến. Thấy Bảo không di
chuyển tiếp, Thước hỏi :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.