QUỶ ẤN - Trang 646

nấm mà quên mất trời đã tối.

Bất chợt, Thước thấy thầy Lương hình như nãy giờ không hề nghe Thước
nói, nhìn chăm chăm vào chỗ trái cây và nấm mà Thước đem về, thầy
Lương ấp úng hỏi :

— Cậu….cậu…..tìm thấy….nó…ở đâu…?

Thước quay lại rồi chỉ tay ra đằng sau lưng :

— Ở phía mấy cái cây lớn chỗ kia……Nơi đó nhiều nấm lắm, lúc sớm tôi
đi loanh quanh thì nhìn thấy nơi đó thấp thoáng mấy loại cây rừng mà quả
ăn được nên là……

Chưa kịp nói hết câu thì thầy Lương đã lấy từ trong vạt áo nơi Thước đựng
nấm với hoa quả một cây hoa, mà nói hoa cũng không đúng cho lắm bởi
cây đó hầu như toàn bộ là lá, chỉ duy nhất có một chúm nụ nơi phần đỉnh
chóp.

Thầy Lương hỏi lại :

— Không…..ta không hỏi nấm…..Thứ ta muốn hỏi là thứ này cơ….? Cây
hoa này, cậu lấy được ở đâu….?

Thước nhìn cái cây trong tay thầy Lương rồi đáp :

— À, cái này hả…? Trong lúc đào nấm, thấy nó mọc ngay bên cạnh, vướng
quá nên tôi bẻ luôn……Xong chẳng hiểu sao lại đem nó về đây, tại thấy nó
cũng lạ lạ, nhìn lá xòe ra như bông hoa, mà lại không phải hoa, có cái nụ
chúm chúm này ở trêи đỉnh, chắc đây mới là hoa.

Thầy Lương run run giọng nói :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.