QUỶ ẤN - Trang 695

dần mở mắt tỉnh lại. Không còn vẻ điên dại, hung hăng như ban nãy, đôi
mắt có phần ngây dại, sắc đỏ trong tròng mắt đã biến mất. Dù vậy, lão
Xèng vẫn rất cẩn trọng đề phòng Khuông sẽ làm điều gì nguy hiểm.

Thầy Lương nhìn lão Xèng khẽ lắc đầu, bởi lúc này đây, thầy Lương biết,
cơ thể của Khuông đã đến giới hạn cuối cùng. Thước thấy người bạn thân
của mình đang mở mắt nhìn xung quanh thì vội ngồi sát lại, nhìn Khuông,
Thước vừa khóc vừa nói :

— Khuông….là tôi đây……Thước đây……Cậu nhận ra tôi chứ….?

Những tưởng Khuông đã mất hết ý thức, hay những gì trong quá khứ,
nhưng không, run run bàn tay đưa lên, Khuông mấp máy môi :

— Thước….đúng….đúng…là cậu…rồi…..Cậu….vẫn….còn…sống.

Thước cố gượng cười :

— Tôi…đến đây để cứu cậu……Tôi sẽ cứu được cậu…..Hức…hức…hức.

Khuông nhìn tất cả mọi người, có lẽ mặc dù bị kiểm soát tâm trí nhưng
Khuông vẫn còn những ký ức vụn vặt khi giao tranh với lão Xèng, với Bảo,
và cả ý định giết chết thầy Lương, thế nên giờ đây, ánh mắt Khuông đượm
buồn, Khuông chỉ còn biết mỉm cười thay cho lời xin lỗi.

Khuông nói với Thước :

— Không…cậu phải….rời khỏi chỗ này ngay….Đừng….tìm….đến ngôi…
làng đó….Khục….khục…..Lão…ta….là..một…con quỷ….Mọi…người…
hãy…trốn…đi…..Bởi….qua….ngày..mai…Khục….khục..

Càng cố gắng nói, Khuông lại càng thổ huyết nhiều hơn, Thước cố ngăn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.