QUỶ SỨ CŨNG PHẢI DÈ CHỪNG - Trang 213

“Santiago!. Đó là tiếng kêu xung trận của chúng tôi đấy. Cũng giống

như Cortez. James là người anh em kết nghĩa máu thịt của tôi đấy. Tôi rất
ngượng với thị hiếu của cậu ấy về xe hơi. Ngoài ra thì cậu ấy...”

“Với tôi vậy đủ rồi.” - Darius nói. - “Hãy lên phòng tôi đi. Số hai ba

bốn.”

“Tôi hiểu, thưa ông.”
Leiter gác ống nghe trong buồng điện thoại bên bến cảng và cà nhắc lê

bước sang phía khách sạn Jalal. Khi lên tới phòng 234, anh thấy Darius đã
mặc xong quần áo và đang đợi anh với khay cà phê cùng trái cây trên bàn.

Trong phòng còn có một người đàn ông bệ vệ với hàng ria mép rậm

như chổi xể. “Đây là Hamid.” - Darius giới thiệu trong khi bắt tay Felix. -
“Tài xế. Gián điệp thời vụ. Chuyên gia về hộp thư chết và những nơi ở an
toàn.”

Hamid rụt rè cười.
“Các bạn ơi, cái vụ đó lại lôi tôi trở lại đấy.” - Felix nói.
“Và Hamid biết con Quái vật sống ở đâu đấy.”

“Thế Bond có tin anh ta không?”
“Bằng cả tính mạng của cậu ta đấy.” - Darius nói.
“Vậy tốt rồi.” - Leiter nói và đón tách cà phê Darius mời. - “Hãy nói

cho tôi ông biết gì đi.”

Sau khi Darius cho biết về những chi tiết ông nhận từ London về chiếc

Ekranoplan cải tiến, Leiter nói: “Tốt lắm, ít nhất chúng ta cũng biết nó sẽ
xuất phát từ đâu. Thế nhưng với tốc độ mà máy bay ấy lướt trên mặt nước
như vậy, chúng ta sẽ chỉ có gần hai tiếng đồng hồ cho máy bay cất cánh và
thả bom thôi. Sau đó máy bay của chúng ta vào tới không phận Xô Viết rồi.
Và đấy không phải là nơi máy bay của Mỹ có thể sống sót quá năm phút.”

“Căn cứ không quân gần nhất của các anh ở đâu?” - Darius hỏi.
“Chính thức mà nói thì xa lắm. Ở chỗ khỉ ho cò gáy nào đó tôi không

biết. Nhưng không chính thức mà nói thì chúng tôi có máy bay ở Dhahran,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.