QUỶ SỨ CŨNG PHẢI DÈ CHỪNG - Trang 5

1. Kẻ Theo Dõi Bị Dõi Theo

Đó là một buổi tối lạnh lẽo ở Paris. Mưa vẫn không ngừng rơi lộp độp

trên mái ngói đá đen của những tòa nhà dọc theo những đại lộ và cả trên
những căn nhà nhỏ hai mái ở khu Latin. Phía ngoài khách sạn Crillon và
khách sạn George 5, nhân viên gác cửa đang huýt gọi những chiếc taxi đến
từ trong màn đêm, rồi hối hả chạy tới giương dù che cho những người
khách mặc áo lông thú khi họ bước lên xe. Cả một khoảng không bát ngát
của quảng trường Concorde ẩn hiện lấp lánh mờ ảo trong cơn mưa ào ạt.

Ở khu Sarselles, một vùng xa phía bắc ngoại ô, Yusuf Hashim đang trú

mưa trên hè đường. Trên đầu hắn không phải là mái vòm duyên dáng của
cây cầu số Chín, nơi các cặp tình nhân đang túm tụm trú mưa, mà là một
mảng bê-tông dài của chiếc ban-công với những cánh cửa rẻ tiền gắn đầy
then, mở vào những căn hộ ba phòng cáu bẩn của khu nhà mười tám tầng
nhìn xuống một phần đông đúc của quốc lộ N1. Được kiến trúc sư đặt tên
là Cầu vồng, song khu nhà được coi là một chốn đáng sợ, ngay cả khi nó
tọa lạc trong cái quận khét tiếng này.

Sau sáu năm trời chiến đấu chống lại quân Pháp ở Algeria, cuối cùng

Yusuf Hashim cũng bỏ chạy. Hắn trốn đến Paris và tìm được một chỗ ở Arc
en Ciel, nơi ba người anh em của hắn sẽ cùng tụ họp vào một lúc thích hợp.
Người ta nói rằng chỉ những kẻ sinh ra ở những khu nhà gớm ghiếc mới có
thể không do dự khi du thủ du thực, ấy thế mà Hashim lại chẳng sợ ai. Hắn
đã bắt đầu chuyến liều mạng đầu tiên khi làm việc cho Mặt trận Giải phóng
Dân tộc Algeria (FLN), lúc mới mười lăm tuổi đầu, bằng vụ đánh bom lửa
một trạm bưu điện. Suốt thời gian ở Bắc Phi hoặc ở Paris, hắn chưa hề gặp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.