QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 137

Dương Nguyên Nhất rất tiếc nuối nói cho hắn biết: "Không thể. Đồ để

ở trong phòng chúng tôi, phải mang tới đây mới được." Dịch tẩy rửa có thể
gấp dị văn, hạt thủy tinh cùng với súy côn của cậu, tất cả đều không mang
theo. "Quay về lấy."

Cửa chính đủ cho ba người đi qua, chỉ cần không tới gần tường, dùng

tốc độ cực nhanh là có thể chạy khỏi nơi này. Khá phiền toái là đường tắt
trong Thiên Công Từ chiếm đa số, tường cao phân cách. Mỗi một con
đường tắt lại khá chật hẹp, trên cơ bản chỉ có thể cho hai người trưởng
thành sóng vai đi qua. Càng tệ hơn là Thẩm tiên sinh sắp xếp phòng của
bọn họ cách nơi này quá xa, bọn họ cần đi qua vô số đường tắt chật hẹp.

Thẩm tiên sinh và Thẩm Tiểu Nguyệt hiểu trên đường có nguy hiểm,

lập tức từ chối đồng hành.

Dương Nguyên Nhất nhíu mày: "Các người không sợ?"

Thẩm tiên sinh nói: "Chúng tôi có thể trốn trong tủ gỗ."

Dương Nguyên Nhất gật đầu: "Đi." Tuy rằng hai người bọn họ rất sợ

chết, càng không tính là người tốt, nhưng đi cùng quả thực sẽ mang đến
phiền phức cho bọn họ. Cậu không chỉ phải để ý Liệt Phùng Nữ đánh lén,
còn phải bảo vệ an nguy của hai người. Nghĩ như vậy quả thực để bọn họ ở
đây thì tốt hơn.

Thẩm tiên sinh và Thẩm Tiểu Nguyệt dìu nhau muốn về phòng, trốn

trong tủ gỗ. Nhưng khi hai người vừa đi qua cánh cửa, Thẩm tiên sinh tới
gần một bên vách tường thì đột nhiên trên vách xuất hiện cái khe, cánh tay
màu xanh xám túm lấy vai Thẩm tiên sinh, trong lúc mọi người đang bất
ngờ thì kéo ông ta vào trong vách tường.

Những người còn lại muốn cứu ông nhưng đã không kịp, mà ở lúc

then chốt Thẩm tiên sinh sợ liên lụy Thẩm Tiểu Nguyệt, một tay đẩy cô ra,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.