QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 162

quay lại thì bỗng dưng thấy bên trong phòng tắm... Có một bóng đen. Tôi
có thể cảm nhận được bóng đen kia đang nhìn tôi chằm chằm, nhìn chằm
chằm luôn. Tôi không dám động, không nhúc nhích được."

Ánh sáng lạnh trắng bệch tĩnh mịch, con trai ở bên cạnh, vô tri vô giác

với nguy hiểm như hổ rình mồi xảy ra trong phòng. La Khiết Nhụy nhìn
chằm chằm cái bóng đen kia, bóng đen kia cũng không nhúc nhích đối diện
với cô.

Cả người cô không cử động nổi, hơi lạnh từ bàn chân chạy lên gáy,

lạnh đến tay chân cứng ngắc. Kính mờ phòng tắm đột nhiên đầy hơi nước,
hơi nước ngưng đọng thành bọt nước, theo thủy tinh chậm rãi trượt xuống.
Nước như có sinh mệnh chảy ra khỏi phòng tắm, dần dần tới gần chân cô,
gương mặt trong suốt đột nhiên xuất hiện, hai bên vốn là lỗ tai lại mọc ra
tay nhỏ dị dạng định bám lấy ồng quần của cô bò lên.

Hạo Hạo đột nhiên gọi cô: "Mẹ?"

La Khiết Nhụy đột nhiên tỉnh táo, nhìn thấy trên sàn nhà sạch sẽ

không một giọt nước. Cô ngẩng đầu nhìn về phía phòng tắm, bên trong
cũng rỗng tuếch, căn bản không có bóng đen. "Tôi có thể xác định, không
phải hoa mắt!"

Ngụy Duyên Khanh: "La nữ sĩ có bệnh sử không?"

Nghe vậy, Dương Nguyên Nhất liếc nhìn Ngụy Duyên Khanh, che

giấu tâm tình kinh ngạc rất tốt. Cậu không ngờ sếp sẽ không chút khách khí
hỏi La Khiết Nhụy, chẳng chú ý ngôn từ gì cả.

Đầu tiên La Khiết Nhụy sửng sốt, lập tức giận giữ: "Anh nghĩ rằng tôi

bị điên sao? Tôi sẽ tùy tiện đem mạng con trai tôi ra nói dối sao?"

"Đừng kích động." Ngụy Duyên Khanh khoát tay, bình tĩnh nói:

"Chúng ta cần loại trừ các nhân tố có thể tồn tại, bảo đảm tình huống chân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.