QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 335

nói với hai người Dương Nguyên Nhất: “Tôi từng học taekwondo, dù gặp
nguy hiểm cũng có thể đánh trả, chạy trốn cũng rất nhanh. Tôi đảm bảo sẽ
không gây thêm phiền phức cho hai người.”

Ngô Úy nhún vai, tỏ vẻ không sao cả, dù sao cố chủ cũng không phải

Triệu Gia Quang, khi gặp nguy hiểm Ngô Úy sẽ không bảo vệ hắn. Đối với
dị văn, chỉ cần không giết người là không vi phạm quy định, nhưng cứu
người thì miễn bàn.

Dương Nguyên Nhất không thể thấy chết không cứu, cho nên không

đồng ý cho Triệu Gia Quang đi cùng. Thế nhưng Triệu Gia Quang khăng
khăng cố chấp, cậu cũng không thể cản hắn, không cho hắn đến huyện
Ngô. Khuyên bảo vô hiệu, chỉ có thể lên xe xuất phát.

Nhóm bốn người ngồi xe bus đường dài đến huyện Ngô, trên đường

dừng trạm hai lần, tốn tổng cộng ba giờ mới đến bến xe huyện Ngô. Sau
khi xuống bến thì quá giang xe vào trung tâm thành thị tìm khách sạn trước.

Sau khi phát hiện phải ở khách sạn, Đổng Dũng Phong và Triệu Gia

Quang có ý kiến: “Vì sao còn phải lãng phí một ngày ở khách sạn? Không
thể đi thẳng đến thị trấn Hòa Bình?”

Dương Nguyên Nhất vừa đẩy cửa đưa hành lý vào vừa nói: “Đổng tiên

sinh, căn cứ theo miêu tả của anh, chúng tôi hoài nghi thị trấn Hòa Bình mà
các người từng đến không phải là là trấn Hòa Bình xuất hiện trên bản đồ.
Mặt khác, đi đường vất vả sẽ làm thân thể kiệt sức, anh mới xuất viện
không bao lâu, nếu không nghỉ ngơi tốt, e rằng chưa tới chỗ đã ngã quỵ
trước.”

Đổng Dũng Phong á khẩu không trả lời được, sau một lúc lâu mới

chán nản nói: “Xin lỗi, là tôi quá vội vàng.”

“Không sao, chúng tôi hiểu mà.” Sau khi Dương Nguyên Nhất cất

xong hành lý, quay đầu lại mỉm cười: “Anh về nghỉ ngơi đi, chúng tôi còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.