QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 34

Cậu mỉm cười ngượng ngùng: "Nếu chỉ ghi chép tư liệu thì có chút

nhàm chán, huống hồ tôi cũng muốn mau chóng bắt được quái vật hình
thành thực thể. Hơn nữa mục tiêu của con búp bê kia là tôi, cho dù tôi
không chủ động, nó cũng tới tìm tôi. Thay vì ngồi chờ chết, không bằng
chủ động xuất kích."

Sâu trong con ngươi đen thẳm của Ngụy Duyên Khanh phản chiếu ảnh

ngược của Dương Nguyên Nhất, nhìn chăm chú cậu. Đột nhiên anh vươn
tay đè đỉnh đầu cậu, không đến hai giây lại buông, khẽ nói: "Tôi sẽ bảo vệ
cậu, cậu đừng sợ."

Dương Nguyên Nhất khẽ run, cười nói: "Cám ơn sếp."

Ngụy Duyên Khanh ho nhẹ hai tiếng: "Tạm thời như vậy đi, chuẩn bị

xong thì xuống dùng cơm, sáu giờ chiều tôi tới đón cậu." Dương Nguyên
Nhất vâng một tiếng, mà Ngụy Duyên Khanh vừa dứt lời liền xoay người
rời đi, ở lầu hai gặp được Tôn lão.

Tôn lão hỏi anh: "Phòng của Dương Nguyên Nhất bị hủy? Tôi sẽ cho

người đến sửa chữa, hay là quét dọn một phòng khác cho hắn ở. Hẳn là đến
tối có thể ——"

"Quá ồn. Còn dư lại hai phòng, đều ở dưới lầu, bất kể là mời người tới

cửa tới sửa chữa hay là để cậu ấy vào ở đều quá ồn, ảnh hưởng đến tôi nghỉ
ngơi." Ngụy Duyên Khanh nhẹ nhàng dùng ngón trỏ ấn ấn trán, trong mắt
hơi mỏi mệt. Anh là tình huống đặc biệt, cần hoàn cảnh cực kỳ an tĩnh,
cùng với đa phần thời gian nghỉ ngơi.

Quả thật ngày hôm qua sửa chữa quét dọn làm ồn đến anh.

Chẳng lẽ ở sát vách là không quấy rầy? Tôn lão mặt lạnh tanh, ánh

mắt đục ngầu, cố gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, vả lại không nhắc đến chuyện này.
Ngụy Duyên Khanh gọi ông lại: "Nếu Dương Nguyên Nhất hỏi, ông phải
nói ——"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.