QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 359

Dương Nguyên Nhất không trả lời mà hỏi ngược: “Khi nào ngừng

mưa?”

“Không biết, có thể ngày mai sẽ ngừng.” Chu Mạo Tài đứng trước cửa

một căn phòng, đưa lưng về phía mọi người, nói: “Đến rồi. Mọi người ở
đây đi, nếu như có việc thì cứ dọc theo hành lang này đến nhà chính gọi
người.”

Nói xong, hắn xoay người vội vàng rời đi.

Đậu Khải Nguyên xoa xoa cánh tay: “Âm u đến rùng mình, bọn họ rất

kỳ quái. Rõ ràng là hiếu khách, nhưng bọn họ cứ nhìn chúng ta quái quái
thế nào ấy. Mọi người có phát hiện không, lúc nãy ở nhà chính, ba đứa trẻ
mặt không cảm xúc nhìn chằm chằm chúng ta, giống như dã thú nhìn thấy
thịt tươi.”

Triệu Gia Quang đẩy cửa ra, vừa quan sát vừa nói: “Quả thực kỳ quái.

Bọn họ dường như rất vui vẻ khi thấy chúng ta, nhưng lại không muốn giao
lưu quá nhiều. Ánh mắt của họ nhìn chúng ta, giống như là, như là ——”

Hắn nghĩ mãi mà không dùng từ nào miêu tả được, Ngô Úy tiếp lời

thay hắn: “Giống như nhìn người sống không lâu.”

Triệu Gia Quang vỗ tay một cái: “Đúng!” Kêu lên mới kịp phản ứng,

nụ cười cũng vụt tắt.

Đổng Dũng Phong đứng ở cửa ngẩng đầu nhìn lên, Dương Nguyên

Nhất ở bên cạnh hắn, nhìn theo ánh mắt của hắn, phát hiện dưới mái hiên
có một cái móc sắt đen đến mức phát sáng.

Ở một số địa phương đến mùa đông sẽ muối thịt khô, dùng móc sắt

treo chân heo dưới mái hiên phơi cho khô. Vốn là quang cảnh bình thường,
nhưng nếu đổi thịt sấy khô thành thi thể bị mổ bụng sẽ trở nên cực kỳ kinh
khủng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.