QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 367

Triệu Gia Quang: “Bây giờ là lúc nào rồi mà còn chơi trò phụ họa với

cậu, nói nhanh lên.”

Đậu Khải Nguyên ngượng ngùng quẹt mũi, nói: “Cô ấy nhìn em rồi

đột nhiên bật cười, em không hình dung được nụ cười này, nhưng lúc thấy
nó, em đột nhiên toát mồ hôi lạnh. Sau đó cổ lắc đầu nói mình không nghe
thấy, sau đó lại hỏi em có phải từng nói dối không, lúc đó em giật mình, vội
vàng đổi đề tài. Bây giờ suy nghĩ lại, có khi nào cổ đang dụ em hứa hẹn cái
gì không?”

Dương Nguyên Nhất nói với Ngô Úy: “Xem ra nhóm chúng ta đã có

ba người bị theo dõi.”

Sự tình trở nên vừa phiền phức vừa nan giải, Ngô Úy bị để mắt tới tự

có biện pháp thoát thân, nhưng Đậu Khải Nguyên và Triệu Gia Quang là
người thường, bị để mắt tới sẽ có chút phiền phức.

Cậu suy nghĩ một lúc rồi nói với hai người khác: “Mấy thứ kia có lẽ

chỉ hành động vào ngày mưa, nếu như trời đổ mưa, các người phải chú ý an
toàn, không được hành động đơn độc. Đậu Khải Nguyên, cậu chú ý trong
khoảng thời gian này không nên tùy ý hứa hẹn.”

Đậu Khải Nguyên gật đầu: “Em biết rồi.”

Dương Nguyên Nhất lấy di động ra xem giờ, đã là sáu giờ rưỡi, bầu

trời bên ngoài đang dần tối. Hàng lang và phòng ốc đều rơi vào bóng đêm,
đứng ở cửa nhìn ra ngoài, dường như chỉ còn căn phòng của bọn họ là sáng
đèn.

Lặng lẽ đứng một chập, lúc xoay người liếc thấy một bóng ma ở xa xa.

Bỗng nhiên quay đầu nhìn sang, phát hiện Chu Từ Thị đang đứng ở khúc
ngoặt xa xa hơn mười mét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.