QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 368

Chu Từ Thị mặt lạnh tanh nhìn cậu, sau khi phát hiện Dương Nguyên

Nhất chú ý tới mình bèn làm như không có chuyện gì xảy ra xoay người rời
đi.

Dương Nguyên Nhất nhìn xung quanh, xác nhận không ai nhìn lén

liền nhìn ra ngoài trời mưa. Mưa nhỏ dần, từng hạt tí tách rơi xuống, đến
hơn bảy giờ tối liền ngưng hẳn.

Dương Nguyên Nhất nói với Ngô Úy: “Tôi ra ngoài đi dạo.”

Vì vậy thừa dịp mưa tạnh cậu ra ngoài, đầu tiên là đi dạo một vòng

quanh nhà trưởng trấn, phát hiện nhà trưởng trấn có rất nhiều phòng trống,
có phòng khóa phòng không. Trong phòng khóa có rất nhiều bụi, phòng
không khóa còn giữ lại một chút sức sống, đẩy cửa đi vào phát hiện rất
nhiều đồ gia dụng vẫn còn được trưng bày bên trong.

Nhìn xung quanh đã nói rõ những phòng trống này từng có người ở

lại, hoặc có thể nói nhà trưởng trấn đã từng rất đông đúc, có rất nhiều người
ở lại. Họ hàng con cháu, tôi tớ người làm, bây giờ toàn bộ đều biến mất.

“Cậu muốn vào xem không?”

Phía sau đột nhiên có âm thanh truyền đến, Dương Nguyên Nhất quay

đầu lại nhìn thì phát hiện đó là Chu Cầm – con gái trưởng trấn. Chu Cầm
đảo mắt từ cửa sang mặt của Dương Nguyên Nhất, chần chừ một lúc lại
tiếp tục hỏi: “Cậu muốn vào xem không?”

Dương Nguyên Nhất: “Có thể sao?”

Chu Cầm: “Không gì là không thể.” Nói xong, cô lập tức bước lên

dùng chìa khóa mở cửa, nghiêng người nhìn về phía Dương Nguyên Nhất:
“Vào xem một chút đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.