QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 426

tên Ngụy Lan Đình. Dương Nguyên Nhất thấy thế trong lòng thỏa mãn,
mỉm cười càng thêm dịu dàng.

Cậu nghiêng đầu, cười híp mắt nói với Ngụy Diên Khanh: “Đã lâu

không gặp, một chút tấm lòng.”

Ngụy Diên Khanh quét mắt nhìn trong thùng có chừng một trăm bài

vị, bên cạnh còn đặt mười mấy thùng giấy khác, lại nhìn nụ cười dịu dàng
của Dương Nguyên Nhất, đầu đau như búa bổ. Anh biết Nguyên Nguyên sẽ
không dễ dàng tha cho anh.

Dương Nguyên Nhất: “Anh Ngụy, anh không vui sao?”

Ngụy Diên Khanh: “Không có.”

Dương Nguyên Nhất: “Sao lại không cười?”

Ngụy Diên Khanh kéo miệng, miễn cưỡng cười cười.

Dương Nguyên Nhất nhìn quanh: “Không có dao chẻ củi?”

Vương Tiểu Hồng, Hạ Lan Lam và Ngô Úy hí ha hí hửng: “Dao dưa

hấu được không?”, “Dao thái thịt được không? Hôm trước mới mài, bén
lắm.”, “Nếu không được thì xài cưa điện.”

Dường như trước mắt đã xuất hiện hình ảnh sếp khủng bố chẻ một

ngàn bài vị, bọn họ hưng phấn và kích động đến vặn vẹo. Đám dị văn này
đã không còn sợ hãi dị văn có thể tạo ác mộng như ban đầu, cho dù liên tục
gặp ác mộng một tháng cũng tuyệt đối không thể bỏ qua tình cảnh phấn
khích này.

Tôn lão như hồn ma xuất hiện phía sau Dương Nguyên Nhất, không

biết lấy ở đâu ra dao chẻ củi đưa cho anh, ý tứ sâu xa: “Đừng khách sáo.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.