QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 441

Trong nhà? Ngụy Diên Khanh thích cái từ này, thể xác và tinh thần

anh sung sướng nói: “Lúc đi anh vứt rồi.”

Dương Nguyên Nhất ngừng xếp quần áo, trừng mắt nhìn Ngụy Diên

Khanh: “Trước đây anh cũng phá của như vậy?”

Không đúng, hình như trước giờ vẫn luôn phá của. Trước đây hình thể

còn chưa nổ, người chết là Ngụy Lan Đình. Mặc dù Dương Nguyên Nhất
không biết gia sản của Ngụy gia nhưng cũng biết là một nhà rất giàu. Cho
dù trong nhà cũ chỉ có một mình Ngụy Diên Khanh nhưng về mặt sinh hoạt
cũng không bị bạc đãi, rất đủ đầy. Ngay cả cậu cũng được hầu hạ như một
tiểu thiếu gia, sau này chồng chết rời khỏi nhà họ Ngụy, ngay cả cơm cũng
không có mà ăn, trải qua ngày tháng có hơi nghèo túng.

Ngụy Diên Khanh thấy sắc mặt của cậu không tốt, vội vàng hạ chân

xuống đi qua, nhận quần áo trong tay cậu treo vào tủ: “Đi đường mệt nhọc,
em nghỉ ngơi trước đi, để anh làm cho.”

Quần áo trong tay anh lập tức xuất hiện vô số nếp nhăn, Dương

Nguyên Nhất lắc đầu, đẩy tay anh ra: “Đừng phá.” Cậu vừa sắp xếp hành lý
vừa liếc mắt nhìn gương mặt của Ngụy Diên Khanh, nửa trên và nửa dưới
khuôn mặt vẫn rất không hài hòa. “Sao mặt anh lại thành như thế này?”

Ngụy Diên Khanh: “Hả?” Đôi tay dài của anh cứ mãi vọc đồ trong

hành lý, trong chốc lát đã làm hành lý rối tung lên. Ngụy Diên Khanh nghe
vậy ngước mắt, mỉm cười nói: “Hình thể mà thôi, lúc nào cũng có thể đắp
nặn.”

Dương Nguyên Nhất: “Có nghĩa là anh có vô số hình dạng?”

Ngụy Diên Khanh: “Không phải. Lúc ban đầu nhét bản thể vào hình

thể, phát triển từ trẻ nhỏ, đến cuối cùng có dáng vẻ gì thì chính là dáng vẻ
đó. Nhưng anh có thể tạo ra một bản giả dùng để ngụy trang, trên thực tế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.