QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 443

Ngụy Diên Khanh không giống thời niên thiếu ốm yếu, đường nét trên

mặt rất kiên nghị, dáng vẻ thâm sâu, khí chất u ám thiên về cường đại. Đó
là một người đàn ông trưởng thành, có lực hấp dẫn chết người.

Dương Nguyên Nhất nuốt nước miếng, dời mắt rồi nói: “Em trải drap

giường.”

Ngụy Diên Khanh theo sau Dương Nguyên Nhất, ôm lấy cậu đè lên

giường, lại ghé vào tai cậu nói nhỏ: “Anh có đẹp không?”

Dương Nguyên Nhất: “Tạm được.”

Ngụy Diên Khanh cười khẽ, ôm vai xoay người cậu lại, hai người mặt

đối mặt. Anh dí mặt lại gần: “Nguyên Nguyên đẹp hơn.”

Dương Nguyên Nhất chống tay lên ngực Ngụy Diên Khanh, cố giữ

bình tĩnh: “Nặng, anh đừng đè em.”

“Nói dối.” Ngụy Diên Khanh nhéo mũi Dương Nguyên Nhất, mỉm

cười nói: “Thân thể đôi ta dán sát vào nhau, không có đè em. Em có nhìn
không? Có thích không? Không thích thì anh đổi mặt khác.”

Dương Nguyên Nhất chợt hỏi: “Không phải anh nói mặt này mới là

mặt của anh sao?”

Ngụy Diên Khanh: “Ngụy trang. Em thích gương mặt nào, anh sẽ

dùng gương mặt đó mỗi ngày. Dù sao em chỉ cần yêu bản thể của anh là
được, hình thể như thế nào cũng chẳng sao.”

Đối với dị văn khủng bố mà nói, chỉ có bản thể mới là khuôn mặt duy

nhất.

Dương Nguyên Nhất: “Dáng vẻ bản thể của anh như thế nào? Em biết

bây giờ em không thể nhìn, nhưng anh có thể miêu tả em nghe một chút.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.