QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 49

Dương Nguyên Nhất mạnh mẽ quay đầu trừng anh: "Thịt dê?" Lập tức

nhíu chặt mày: "Anh lại nói đùa?"

Ánh mắt tròn xoe trừng lên như chú sẻ nhỏ xù lông, ngón tay của

Ngụy Duyên Khanh xuôi bên người chà xát, khống chế xúc động muốn sờ
sờ, anh nói rằng: "Không có nói đùa. Trong đống thịt sống này là thịt dê, có
chút không phải."

"Trong tủ lạnh đều là một đống thịt sống, anh có thể phân biệt?"

Dương Nguyên Nhất thấy rất tò mò.

Ngụy Duyên Khanh: "Đã thấy nhiều, kinh nghiệm phong phú."

Nghe thì biết kinh nghiệm không phải là thứ gì tốt, Dương Nguyên

Nhất nói: "Cho nên rốt cuộc bây giờ phải làm sao? Nếu dị văn không phải
Hà Mai thì là búp bê trong phòng em gái cô ta, bây giờ đã biết, vậy nên xử
lý dị văn này như thế nào? Trong truyền thuyết búp bê Nga có đề cập
nhược điểm là trái tim giấu ở tầng thứ chín, bây giờ phải làm sao mới đào
được trái tim này?"

Mặc dù biết Dương Nguyên Nhất rất thích hợp trở thành thành viên

của văn phòng thám tử, nhưng Ngụy Duyên Khanh vẫn kinh ngạc với trình
độ mẫn cảm xử lý dị văn, anh nói: "Chờ một chút đã, cần phải xác định một
việc."

Dương Nguyên Nhất: "Chuyện gì?" Vừa dứt lời, Ngụy Duyên Khanh

đã túm cổ tay cậu chạy đến cửa sổ sát đất ở ban công.

Dương Nguyên Nhất định nói chuyện thì đã bị một ngón tay chặn môi,

Ngụy Duyên Khanh: "Suỵt."

Bây giờ hai người đang trốn ở bên ngoài ban công, lúc ngồi xổm

xuống dựa rất gần. Cổ tay của Dương Nguyên Nhất còn bị túm chặt, hô hấp
cũng giao hòa một chỗ. Đương nhiên cậu không có ý tưởng kiều diễm gì,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.