QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 47

Đồng tư Dương Nguyên Nhất co rút: "Trên người Hà Mai không có

máu." Cắt làn da, tầng thứ hai chính là mỡ, bởi vì máu tươi sẽ cắt chính
mình nên tháo máu ra. Hà Mai bị cắn một khối thịt, không có đổ máu. "Hà
Mai chính là dị văn?"

Ngụy Duyên Khanh không trả lời khẳng định mà ý bảo cậu ăn lê

trước, thấy cậu cắn một cái liền hỏi: "Ngọt không?" Dương Nguyên Nhất
gật đầu, Ngụy Duyên Khanh tiếp tục nói: "Tôi cũng đoán vậy, chỉ có lê có
thể ăn."

Dương Nguyên Nhất luôn cảm thấy trong lời nói của Ngụy Duyên

Khanh có hàm ý khác, tuy rằng nghe không hiểu nhưng lòng hiếu kỳ của
cậu không nặng, không có ý hỏi tiếp. Nhưng cho dù cậu hỏi, lấy tính cách
của Ngụy Duyên Khanh cũng sẽ chắc chắn không giải thích. Dù sao sau khi
vụ án kết thúc, tất cả câu đố đều sẽ được tháo gỡ.

Lúc này Hà Mai từ trong phòng đi ra, cánh tay của cô ta bị cắn một

khối thịt cũng quấn mấy vòng băng gạc. Hà Mai nhìn thấy phòng sáng
trưng cảm thấy rất không vui, cô ta khó khăn chuyển động thân thể mập
mạp kịch cỡm của mình về phía trước, tại chỗ có ánh sáng nhìn càng rõ
ràng.

Khi Dương Nguyên Nhất nhìn cô ta, trong đầu đều là búp bê, da thịt tứ

chi tách ra bao lại trong từng tầng. Nếu lột da của khối thân thể trước mắt
này, không biết bên trong sẽ lộ ra bao nhiêu chi gãy.

Thỉnh thoảng Hà Mai lướt mắt nhìn thoáng qua Dương Nguyên Nhất,

cô ta hỏi bọn họ: "Mọi người đói không? Trong tủ lạnh có rất nhiều thịt
tươi, tôi sẽ làm cho các người ăn."

Dương Nguyên Nhất trực tiếp từ chối, Hà Mai lại khuyên vài câu,

Ngụy Duyên Khanh ngẩng đầu lên nói: "Chúng tôi đã gọi đồ ăn bên ngoài."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.