QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 46

Dương Nguyên Nhất nhíu mày: "Có ý gì?" Cậu kéo lên kéo xuống văn

kiện trong di động, nghe những lời này của Ngụy Duyên Khanh giống như
cậu là củ nhân sâm. Đồ chơi này không phải ai cũng có thể làm, mục tiêu
sống trách nhiệm nặng nề. Cậu lắc đầu từ chối: "Tôi tuyệt đối không đảm
đương nổi trách nhiệm này."

Ngụy Duyên Khanh cười cười: "Nói tiếp đi."

Dương Nguyên Nhất nhíu chặt mày, tới gần Ngụy Duyên Khanh dựa

sát vai anh thận trọng hỏi: "Anh thực sự không có nói đùa?"

Ngụy Duyên Khanh gật đầu: "Tôi đang nói đùa."

Nghe như đang an ủi cậu, hơn nữa an ủi rất sứt sẹo. Có thể là biểu tình

hoài nghi của Dương Nguyên Nhất rất rõ ràng, Ngụy Duyên Khanh có chút
buồn bực nói: "Không buồn cười sao?"

Dương Nguyên Nhất xác định Ngụy Duyên Khanh chính là chất cách

ly truyện cười, cậu âm thầm lảng sang chuyện khác: "A Chính lỡ mua búp
bê bị giết, dị văn nhìn trúng trái tim của tôi. Bây giờ búp bê xuất hiện tại
văn phòng thám tử không phải dị văn chân chính, Hà Mai cùng em gái cô ta
đều có vấn đề, hiện tại trong phòng ngủ còn có búp bê quỷ dị.... Dị văn
chân chính không ở trong những con búp bê Nga, mà là "Người"?"

Ngụy Duyên Khanh đưa tuyết lê đã gọt xong cho cậu, thịt lê trắng

tuyết sạch sẽ, mọng nước thấm ở bên ngoài, nhìn qua cực kỳ tươi ngon.
Dương Nguyên Nhất liếm liếm môi, quả thật cậu có hơi khát, vì thế nhận
tuyết lê rồi nói lời cảm ơn. Ngụy Duyên Khanh đặt dao về chỗ cũ, rút khăn
giấy cẩn thận lau tay.

Anh nói: "Làn da trắng nõn bọc lại ở tầng thứ nhất, mỡ vàng giấu ở

tầng thứ hai, máu tươi hóa thành lưỡi dao cắt xẻ máu thịt... Đối với vật kia
mà nói, máu tươi chính là lợi khí đáng sợ, cho nên nó sẽ tháo sạch máu
tươi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.