QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 566

Xác nữ tháp nước bò từ dưới bàn ra ngoài, giơ tay nói: “Đúng vậy!

Nếu không phải nửa đêm nó ra ngoài chém người, tôi cũng không tìm được
chúng nó.”

Vương Tiểu Hồng sợ hãi: “Nước ngâm xác chết của cô làm dơ sàn nhà

rồi! Cô có thể mặc quần áo vào không?”

Dương Nguyên Nhất kinh ngạc: “Không phải nước trên người cô đã

khô rồi sao?”

Xác nữ tháp nước đắc ý: “Bên ngoài tuyết rơi, tôi ra ngoài lăn một

vòng.”

Vương Tiểu Hồng kích động chạy tới mở cửa sổ. Bên ngoài một vùng

trắng xóa, bị trận tuyết này bao phủ. Dương Nguyên Nhất cảm thán: “Tuyết
rơi thật lớn.”

Ngụy Diên Khanh ôm Dương Nguyên Nhất từ phía sau, cùng cậu nhìn

ngoài cửa sổ phủ đầy tuyết trắng: “Tuyết cứ rơi từ tối qua, đến sáng nay
vẫn chưa hề ngừng.”

Dương Nguyên Nhất như nhớ tới cái gì, quay đầu hỏi Tôn lão: “Chú

Tôn, thời tiết gần đây thế nào?”

Tôn lão đang đứng trước cửa sổ xem tuyết, nghe vậy bèn trả lời: “Mấy

ngày nay sẽ có tuyết rơi.”

Dương Nguyên Nhất hơi thất vọng: “Không thích hợp ra ngoài.”

Ngụy Diên Khanh: “Em sợ lạnh?”

“Không sợ.”

Ngụy Diên Khanh: “Giao thông không bị ngưng trệ, em lại không sợ

lạnh, chúng ta cứ đi như bình thường thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.