QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 83

"Lúc ấy phát sinh một ít chuyện, ít chuyện... Gia đình. Lúc ấy Thiên

Công Từ rất ngột ngạt, ban ngày cũng im ắng, âm u, rõ ràng ở mấy trăm
người lại cả ngày không nghe được âm thanh nào. Yên tĩnh đến không một
bóng người, không có một tia sức sống. Dần dần, không biết từ đâu lưu
truyền tin đồn Liệt Phùng Nữ."

Thẩm tiên sinh kể lại một lần cái gì gọi là Liệt Phùng Nữ, không khác

những gì Thẩm Hào nói. Chẳng qua thêm nhiều mặt khác: "Từ xưa Thẩm
trang đã có một dạng hình phạt, đó là đưa người sống phạm vào quy củ xây
vào trong tường."

Lúc Thẩm tiên sinh nói những lời này đè thấp âm thanh, tự dưng trở

nên âm trầm. Con ngươi của ông nhìn chằm chằm vách tường trước mặt,
tròng trắng vẩn đục chiếm nửa con mắt, màu vàng trắng thêm chút tơ máu.
Ông giơ ngón tay chỉ về phía Dương Nguyên Nhất: "Mỗi một mặt tường
của Thẩm trang, Thiên Công Từ có lẽ đều ẩn chứa hài cốt, các người sợ
không?"

Dương Nguyên Nhất mặt không đổi sắc, cũng không cảm thấy sợ hãi

gì. Nhưng mà Vương Tiểu Hồng lại lạnh run, lúc nghe được câu nói sau
cùng đột nhiên thét chói tai, giống như con gà trống bị bóp cổ thiến.

Chấn động đến mức tai Dương Nguyên Nhất đau đớn, kinh ngạc nhìn

sang thì phát hiện Vương Tiểu Hồng nhăn tít co rúc sau lưng cậu, còn lắp
bắp nói: "Dương Nguyên Nhất, nhờ vào anh."

Dương Nguyên Nhất: "Vì sao em có thể vừa sợ hãi vừa dựa vào tường

trốn?" Rõ ràng hài cốt bị xây vào trong tường.

Vương Tiểu Hồng phản ứng mãnh liệt, gào một tiếng nhảy sang đối

diện. Phản ứng của hắn khiến Thẩm tiên sinh cũng rất lúng túng, ông còn
chưa phát biểu cảm tưởng bị hoảng sợ bốn mươi năm để lại bóng ma tâm
lý, đã bị sợ hãi chân thực của Vương Tiểu Hồng làm nghẹn lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.