"Truyền tới thanh âm?" Lão đại gia ánh mắt hơi đục lại hắc ám thẳng tắp
nhìn Tần Tiêu, "Là thanh âm gì?"
Tần Tiêu suy nghĩ một hồi, mới cẩn thận đáp ︰"Là thanh nhạc được
thổi ra... cứ tí tách, a, rất giống thanh nhạc người cổ đại thổi khi đi nghênh
thân (đón dâu)...
Lão đại gia bỗng nhiên tăng thêm lực đạo nắm lấy tay hắn, Tần Tiêu bị
đau đến nhăn mày
"Ngươi..." Lão đại gia nhìn thẳng Tần Tiêu, trong đôi mắt lộ ra dị dạng
hoang mang "...Là ngươi."
"Đại gia..." Tần Tiêu cảm thấy khó hiểu vì tự nhiên hắn lại nói như thế,
"Ta thế nào?
"Cấp ta trở về ngủ!" Lão đại gia đột nhiên lớn tiếng rống lên, chính là
thanh âm rất nhanh bị rừng rậm hắc ám nuốt chửng.
"Đại gia..." Tần Tiêu bị doạ nạt sững sờ tại chỗ.
"Trở về ngủ, trở về ngủ!" Lão đại gia sử dụng lực khí không nhỏ túm lấy
Tần Tiêu đẩy trở về.
"Chính là..." Hắn vì cái gì đột nhiên thoạt nhìn thật tức giận... Toàn thân
đều phát run... Không, đúng hơn là bất an và sợ hãi...
"Sáng mai các ngươi nhanh chóng rời khỏi thôn cho ta! Sáng sớm liền
cút! Vĩnh viễn không cho vào thôn lần nữa!"
"A?" Nghe nói, bước chân của Tần Tiêu liền dừng lại, "Đại gia, chính là
chúng ta đến đây..."
"Bí mật, các ngươi muốn biết bí mật của thôn có phải hay không?" Lão
đại gia dừng lại bước chân hung hăng nhìn thẳng Tần Tiêu, "Chính là các