QUỶ THÊ - Trang 23

Mà sự thật đúng như Giang Nham dự liệu, mặc kệ bọn hắn đi bao nhiêu

lần, cuối cùng đều đi trở về cái chỗ rẽ!

Khi bọn họ lấy điện thoại ra muốn liên lạc với những người khác, mới

phát hiện điện thoại đều không có sóng, bọn hắn tiến vào rừng rậm lâu như
thế cũng không tiếp lấy một cuộc điện thoại, cái khó là cả một chút tín hiệu
sao cũng không có?

Nghĩ không ra, liền càng thêm kinh hoảng.

Tần Tiêu sắc mặt khó coi không có biểu tình đang cố suy nghĩ làm thế

nào trở về, Giang Nham đã mệt đến đi không nổi nữa, đưa tay bắt lấy hắn.

"Tần Tiêu. . . ." Giang Nham hô hấp có chút loạn, khi Tần Tiêu nhìn về

phía mình thì ngón tay hướng phương hướng khác chỉ , "Không bằng,
chúng ta đi đường này."

Hướng Giang Nham chỉ chính là con đường nhỏ trở về thôn. Bọn hắn

đều không có thử đi qua con đường này, hiện nay, con đường này chính là
hy vọng cuối cùng của hắn.

"Giang Nham, ngươi có biết đi đường này sẽ có kết quả gì không?"

Giang Nham sắc mặt trầm trọng lắc đầu, "Ta không biết. Chính là ta

biết, chúng ta đi tiếp như thế vẫn trở về đây, cuối cùng không phải mệt chết
cũng là đói chết."

Đúng vậy, bọn hắn trên người không có thức ăn gì, sáng sớm bị đuổi đi,

bọn hắn thậm chí nước cũng không kịp lấy. Hiện tại, đã là ba giờ chiều, bọn
hắn bụng rỗng đi gần một ngày đường có thể chống đến hiện nay đã là thể
lực quá tốt.

Tần Tiêu ánh mắt thâm trầm nhìn con đường nhỏ tương phản hướng về

thôn, lặng yên tự hỏi nên thế nào. Biết hắn nhất định là đang suy tư đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.