QUỶ THI ĐỘC HƯƠNG - Trang 139

Cha đột nhiên lộ ra nét mặt hiểu rõ, quay đầu nói với dì Tinh gương

mặt vẫn không một biểu cảm hay sợ hãi: “Vãn Tinh, em ra ngoài trước một
chốc được chứ?”

Tôi ngạc nhiên. Tôi cam đoan, mình tuyệt đối không nhìn qua dì Tinh,

tuyệt đối không có ý muốn cha gạt bỏ sự có mặt của bà. Nhưng lời nói và
hành động của cha lại khiến tôi rất kinh ngạc. Dù sao, ông làm như vậy,
không thể nghi ngờ đã gián tiếp cự tuyệt dì Tinh trở thành một thành viên
trong gia đình.

Tất nhiên, cũng có khả năng là cha muốn vẹn toàn hai gia đình phân

biệt, mà chuyện của tôi thì không cần qua khỏi giới hạn này. Nghĩ đến có
thể là nguyên nhân này, trong lòng nhịn không được khó chịu một hồi.

Có điều, khiến tôi không ngờ nhất không phải là cha, mà là dì Tinh.

Vốn tưởng bà sẽ xấu hổ, ít nhiều sắc mặt cũng không tốt được, nhưng lại
không nghĩ rằng bà cũng chỉ gật đầu, liền xoay người ra ngoài, vẫn không
quên nhân tay đóng cửa lại.

“Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?” Sau khi mẹ xác định dì Tình đi khỏi,

liền không thể nhịn được hỏi cha.

“Anh chỉ là nghe nói, phòng ký túc Tiểu Viễn chơi trò gọi hồn, chạm

phải mấy thứ không sạch sẽ. Trước đây đã có một chết một bị thương rồi.”
Mặt cha tối lại phiền muộn trả lời.

“Anh bảo là đám Tiểu Viễn gặp phải quỷ?!” Mẹ la lên. Thật sự, đối

với một người chỉ tin tưởng khoa học như bà, chuyện như thế này thật
không tưởng tượng nổi.

Cha không nói gì, mắt nhìn chúng tôi. Mẹ thấy vậy, cũng lập tức

hướng ánh mắt qua. Trong khoảng thời gian ngắn, tôi cũng không biết nên
nói cái gì. Nhưng Ninh Phàm Kỳ lại đột nhiên hỏi Triệu Thần Khởi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.