QUỶ THI ĐỘC HƯƠNG - Trang 170

So với tôi ngày càng hiểu ra, Ninh Phàm Kỳ lúc này cũng mở mắt

nhìn. Dù sao gã đã “thấy” hình dạng lúc chết của tôi, cộng thêm lời nói của
gã khiến tôi càng dễ dàng đem hai thứ này liên kết với nhau.

“Đây là máu đóng cục?!” Ninh Phàm Kỳ lấy làm lạ hỏi, “Tại sao lại

có thể?”

Đúng, tại sao lại có thể? Vì sao DV không quay được cảnh trong

gương lại có thể quay được một phần trong tử trạng của tôi? Chẳng lẽ ảo
giác chỉ có thể xuất hiện trên một lần mặt kính?

“Thế nhưng vậy thì sao chứ?” Đột nhiên, Ninh Phàm Kỳ nghiêng đầu

nhìn tôi, vẻ mặt kỳ quái hỏi.

“Ớ?” Tôi nhất thời phản ứng không lại, khó hiểu hỏi, “Sao là sao?”

“Ý tôi là, du phát hiện hình ảnh này, nhưng nó chứng minh được cái gì

đâu, lại có thể giúp chúng ta cái gì?” Không thể nghi ngờ, một lời này của
Ninh Phàm Kỳ như một thùng nước lạnh, ào ào một chốc khiến sự kích
động trong lòng tôi bị giội sạch.

Đúng, cho dù xác nhận được hai việc này có liên quan gì sao? Ngoại

trừ một lần nữa cho thấy việc này rất quỷ dị, căn bản không thể chứng minh
được gì khác nữa, khỏi cần nói đến việc trợ giúp.

Tôi không khỏi nhớ lại lời Ninh Phàm Kỳ miêu tả tử trạng của bản

thân, “Còn cậu… cậu đứng đấy, nhưng lưng khom thành 90 độ, hai tay
vươn về trước, giống như đang giúp gì đó. Nhưng, những đầu ngón tay đều
không có thịt, chỉ lỏng lẻo chút da, lộ ra xương trắng hếu. Ót cậu còn chảy
ra máu đen không ngừng, cổ vỡ ra, đầu lúc lắc gần rớt.”

Cổ vỡ ra, đầu lúc lắc gần rớt. Tám chữ này cứ như ma chú không

ngừng vang lên trong đầu tôi. Thế rồi, tôi lại nhớ đến một chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.