QUỶ THI ĐỘC HƯƠNG - Trang 19

Ninh Nhất Phàm vừa vào cửa, đã trưng ra chiêu cười như hoàng tử,

cuối cùng tôi cũng thấy sắc mặt Ninh Phàm Kỳ trên giường bỗng đổi. Có
điều vì mắt nhìn quá phức tạp, tôi cũng không hiểu được, cho nên tôi coi
như là hai người khác quê nhìn nhau thôi.

Người đầu tiên tránh mắt đi là Ninh Phàm Kỳ, nhưng lại thoáng

chuyển hướng nhìn về phía này, khiến tôi trở tay không kịp, chột dạ mà
quay đầu né đi. Nhưng tôi trong lòng vẫn nói thầm không biết có phải gã
phát hiện tôi nhìn hai người họ.

Theo như tôi biết, Ninh Phàm Kỳ và Ninh Nhất Phàm, tên cho dù có

hơi giống nhưng cũng chẳng liên quan gì. Cái loại nhìn nhau kiểu này trước
đây cũng đâu có, hôm nay… ờm.. không khỏi quỷ dị quá đi.

Tôi vỗ vỗ đầu, tự nói chắc mình nghĩ quá thôi.

Kế đó, lão Đại nói rõ với tiểu Phàm, cũng dặn luôn quy tắc trò chơi,

tôi nghe thấy nhàm chán nên quay đầu tiếp tục xem “TV”, không rảnh nghe
lại lần hai.

Trái với dự đoán của chúng tôi, tiểu Phàm trước nay điềm đạm vậy mà

nghe xong rất hưng phấn. Tôi đoán trước kia có khả năng cậu ta không có
chơi mấy trò gọi hồn thế này.

“Vậy tốt rồi, hiện tại chúng ta chia vai trò.” Lão Đại vỗ tay hào hứng

hô, “Vừa rồi tiểu Phàm nói nó cũng có một chiếc DV, vậy thì càng tốt, một
chiếc để trong phòng, một chiếc để ngoài hành lang, quay toàn bộ quá
trình. Vậy ai làm người thứ năm và sáu đây?”

Tôi nghe vậy, lại có ý xấu, lạnh giọng nói:

“Đương nhiên là tìm người xử sự tỉnh táo nhất chúng ta rồi! Bằng

không thì nửa chừng thất bại, ai biết hậu quả thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.