QUỶ THI ĐỘC HƯƠNG - Trang 59

Tôi đến gần nhìn thật lâu, tôi vẫn không rõ cái thứ đen đen phản chiếu

ánh sáng sau ót tôi là gì, cuối cùng thấy ánh trăng rọi rõ tóc tai, lấy lý do
tóc phản xạ tạm thời giải thích vậy.

Đoạn phim tiếp tục chạy vẫn khá bình thường.

Đầu tiên là bóng lưng Ninh Phàm Kỳ cản hình ảnh tôi, đẩy tôi một cú,

sau đó là đoạn đối thoại của chúng tôi. Tiếp nữa là tiếng bước chân và kêu
la thê thảm từ bên ngoài. Chúng tôi nháo nhào phóng ra cửa trước. Cũng
ngay lúc này hình ảnh bắt đầu rung lắc dữ dội.

Một tiếng “rầm”. Có lẽ là tiếng ghế đổ xuống, DV chạm đất. May là

màn hình vẫn thu tiếp không bị dừng, có điều khu vực quay được bị hạn
hẹp hơn. Chỉ quay được từ bắp chân mọi người đổ xuống.

Ớ? Một, hai, ba, bốn đôi giày, Tiểu Phàm ở bên ngoài, còn một người

nữa đâu?

Đúng lúc này, đôi giày thứ năm mới xuất hiện, chạy nhanh phía sau

mọi người, ngay lúc đó, cửa chính được mở ra. Ngay khi mọi người rời
khỏi, hình ảnh vẫn tiếp tục được quay, điện đã tắt, không còn gì xảy ra nữa.

Nếu hạt giống nghi ngờ đã được gieo xuống, việc vun trồng nó bởi ý

nghĩ và bằng cớ không hề khó khăn. Đặc biệt khi anh có nghĩ bản thân có
lập luận vững chắc không hề sơ hở.

Sự việc đêm đó, lúc trước và sau khi xem qua hai đoạn phim, kết luận

và ảnh chụp từ cảnh sát Triệu, tất cả mọi thứ không ngừng hiện lên trong
đầu tôi. Dường như chúng đang thành hình. Có lẽ vậy… tôi không tài nào
tìm được trọng điểm!

Tôi ôm đầu, co rúc trong ghế sa lon.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.