QUỶ VƯƠNG KIM BÀI SỦNG PHI - Trang 1539

Ba người nhất trí trong việc giải mẫu tử cổ, cuối cùng Phượng Thương tự

mình tiễn Minh Nguyệt Thịnh.

Không có người ngoài, hai người đi rất thong thả, không ai lên tiếng, im

lặng dị thường, chỉ có guốc gỗ dưới chân Minh Nguyệt phát ra thanh âm
lộc cộc.

Qua một hồi lâu, Phượng Thương mở lời trước. “Ta biết ngươi vì nàng

mới giúp ta, nhưng ta vẫn muốn cảm tạ ngươi.”

Trước sự cảm tạ của Phượng Thương, Minh Nguyệt Thịnh chỉ cười khẽ,

dây cột tóc buông xuống tai, bay bay trong gió.

“Mẫu hậu ta từng nói, mức độ cao nhất khi yêu một người không phải là

khiến nàng hạnh phúc, mà là có thể ở một bên nhìn nàng hạnh phúc. Mẫu
hậu khi còn sống cảnh ngộ rất bất hạnh, ta không hy vọng nữ nhân mình
yêu sẽ giống như mẫu hậu.”

Nói đến người này, Minh Nguyệt Thịnh đột nhiên đứng lại, đối mặt

Phượng Thương, nghiêm túc nhìn hắn. “Ngươi nói đúng, mọi việc ta làm
đều vì Thất Thất. Ta hy vọng nàng có thể hạnh phúc.”

“Nếu ngươi vì cổ độc mà chết đi, ta tuy có thể bớt một tình địch, có thể

thay ngươi che chở nàng, nhưng ta không muốn cuộc sống sau này của
nàng, lòng của nàng đều là hình bóng của ngươi. Như vậy, ta nhất định sẽ
phát điên. Vì ghen mà thương tổn nàng, không bằng giúp ngươi sống thật
tốt, để ngươi thay ta chăm sóc nàng.” (TNN: ôi thật cảm động a ~~ được
mấy người yêu được như anh T_T nếu Di Sa được như anh này thì đã quá
tốt rồi =’=)

Nói xong những lời này, Minh Nguyệt Thịnh xoay người, đưa lưng về

phía Phượng Thương, tiêu sái khoát tay áo. “Trở về đi! Không cần tiễn ta.
Sau khi mọi chuyện xong xuôi nhớ phải có thưởng cho ta. Ta thích nhất
rượu ngon lâu năm, nhớ chuẩn bị một trăm vò rượu ngon cho ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.