“Tuy ta không ở Nam Phượng quốc, nhưng mà có người đã từng đến
Nam Phượng quốc, đề cập qua chuyện liên thủ. Chẳng qua là người của ta
không đáp ứng.”
“Người kia là ai?” Điều hiện tại mà Mộ Dung Thất Thất muốn biết nhất
là người đứng sau màn này là ai, vì sao phải đối phó Bắc Chu quốc như
vậy. Chẳng qua đối với vấn đề này của nàng, Minh Nguyệt Thịnh khẳng
định cũng không biết đáp án, “Ta không có ở bổn quốc, người nọ lúc sau
liền rời khỏi. Ta cũng không biết sau lưng lại có bí mật như vậy, lúc biết
tam quốc xuất binh, ta đã truyền lệnh trở về, để cho bọn họ trở về thăm dò
người bí ẩn đằng sau màn này là ai .”
Minh Nguyệt Thịnh nói như vậy, Mộ Dung Thất Thất gật đầu. Hiện tại đi
thăm dò lúc này, khả năng là sẽ tìm không được . Chẳng qua chỉ cần có hi
vọng, nàng không muốn buông tha. Nghĩ như vậy một lúc, Mộ Dung Thất
Thất cười, hai mắt như một vì sao sáng loé ra “Minh Nguyệt, ngươi có
hứng thú hay không, cùng nhau làm một việc mua bán?”
Mộ Dung Thất Thất nhìn Minh Nguyệt Thịnh trước mặt, đều cho mình là
người làm ăn, lúc này nàng đề nghị việc buôn bán, Minh Nguyệt Thịnh biết
ý định này cùng chiến tranh có liên quan, thấy nàng hưng trí bừng bừng
như vậy, nhất định là phát sinh việc tốt .
“Nói đi, ta muốn thử xem có lợi hay không!”
“Ha ha, khẳng định kiếm thật nhiều vàng bạc cho ngươi!”
Mộ Dung Thất Thất bày bản đồ ra, đặt ở trước mặt của Minh Nguyệt
thịnh, “Nơi này là Đông Lỗ Quốc, nơi này là Tây Kỳ Quốc , bên này là Nữ
Chân. Nếu tam quốc đồng thời tiến công, khẳng định là có người ở sau
lưng giật dây, bằng không sẽ không trùng hợp như vậy được. Hiện giờ, bất
luận Đông Lỗ quốc hay là Tây Kỳ Quốc , điểm quan trọng của bọn họ đều
là Bắc Chu của chúng ta, như thế ——”