“Sẽ không! Ta nhất định vụng trộm mà đi tìm chàng!”
“Cho nên nói, nàng như vậy càng làm cho ta lo lắng, không bằng ủng hộ
nàng! Hơn nữa, nếu có nàng bên cạnh ta, mỗi ngày có thể nhìn thấy nàng,
cũng giống như cho ta một liều thuốc an thần, khi đánh giặc ta càng có
thêm động lực không phải sao!”
“Ta biết chàng là tốt nhất ! Thương, ta yêu chàng!” Mộ Dung Thất Thất
chủ động dâng lên nụ hôn, tuy chỉ là chuồn chuồn lướt nước,lại làm cho
trong lòng Phượng Thương như mở cờ trong bụng. Nhận thấy tâm tình của
Phượng Thương đang rục rịch, Mộ Dung Thất Thất nhẹ cười, dụi đầu vào
gáy của Phượng Thương , “Thương, chàng rất mẫn cảm nha.”
Bên tai truyền đến hơi nóng, làm cho máu huyết toàn thân Phượng
Thương trở nên sôi sục , biết Mộ Dung Thất Thất cố ý , Phượng Thương
ôm chặt lấy Mộ Dung Thất Thất đang dựa vào ngực mình, không cho Mộ
Dung Thất Thất tiếp tục nhiễu loạn, “Nương tử, Tấn Mặc nói, ba tháng đầu
không thể sinh hoạt vợ chồng , đối với cục cưng không tốt. Ta có thể chịu
–”
Sau cùng ba chữ, hoàn toàn nghiến răng nghiến lợi nói ra , nghe được
tâm tình Mộ Dung Thất Thất thật tốt, hai tay ôm lấy phượng thương, “Vẫn
là Thương nhà chúng ta rất tốt! Hì hì, ngủ ngon!”
Bởi vì mang thai, Mộ Dung Thất Thất có chút thích ngủ, cộng thêm được
Phượng Thương ôm ấp vô cùng ấm áp, Mộ Dung Thất Thất thoáng một
chốc liền ngủ ta đi.
Phượng Thương đặt bàn tay lên trên bụng của Mộ Dung Thất Thất, trong
lòng lo lắng một hồi. Sau khi kết thúc chuyện phiền toái này, hắn nhất định
phải bỏ chuyện Bắc Chu quốc sang một bên, mang theo Mộ Dung Thất
Thất, rời bỏ chính sự, chỉ làm một đôi phu thê bình thường.