QUỶ VƯƠNG KIM BÀI SỦNG PHI - Trang 1911

“Nữ nhân ngốc!” Di Sa cười, máu từ khóe miệng tuôn nhươi như suối.

Thì ra tư vị của cái chết chính là như vậy! Để cho hắn từ từ chết, chảy khô
máu trên người . . . . . . Y Liên, nàng hận ta đến thế, vẫn không chịu tha thứ
cho ta sao?

Di Sa cảm thấy thân thể rét run, bộ ngực đau đớn càng ngày càng kịch

liệt, đó là loại thống khổ khó có thể nói thành lời, dường như muốn cướp
lấy mạng hắn bằng cách hút khô máu, làm tan xương trên người hắn.

“Y Liên. . . . . .” Di Sa nhìn về phía Mộ Dung Thất Thất. Lúc này, hai

mắt hắn đã không nhìn rõ, chỉ có thể nhìn đến một đoàn sương trắng, căn
bản là nhìn không thấy tới bất kỳ vật gì.”Y Liên. . . . . . Ta chết, nàng có thể
quên đi cừu hận. . . . . .”

“Y Liên. . . . . .”

Kêu vài tiếng, cũng không có người trả lời, Hạ Tuyết ở bên cạnh Di Sa

thấp giọng nức nở, “Công tử, Y Liên tiểu thư đã đi rồi. . . . . .”

Đi? Nàng không phải là rất hận hắn, muốn tận mắt nhìn hắn từ từ chết đi

sao? Tại sao đến lúc này, nàng lại không xem? Nhất định là bộ dáng hắn lúc
này quá mức khó coi, cho không nhìn hắn sao?

Không biết qua bao lâu, trong ngực Hạ Tuyết, thân thể Di Sa dần dần

lạnh như băng, “Công tử!” Hạ Tuyết khóc đến tê tâm liệt phế, nước mắt
tích tách rơi lên trên mặt Di Sa, “Công tử, ngườii chờ, Hạ Tuyết lập tức tới
cùng người! Công tử, Hạ Tuyết sẽ không để cho công tử cô đơn một mình
xuống suối vàng!”

Hạ Tuyết suýt đâm chùy thủ vào bụng, một viên đá đánh rớt chủy thủ

trong tay nàng.

Nhìn Mộ Dung Thất Thất trước mặt, trong mắt Hạ Tuyết hiện lên màu đỏ

tươi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.