QUỶ VƯƠNG KIM BÀI SỦNG PHI - Trang 1937

Mộ Dung Thất Thất trước khi đến, đã cho người chuẩn bị lễ vật, đơn

giản là một chút đặc sản, tỷ như đồ ăn vặt, tỷ như đồ thủ công mỹ nghệ. Để
van cầu người hỗ trợ, luôn là cần hối lộ chút.

Không đầy một lát, những thiếu niên kia vừa vội vã lao xuống

thuyền:”Sư huynh, lễ vật không tệ a! Ta rất thích!” Một thiếu niên cầm lấy
một hạt thủy tinh, tươi cười như mặt trời, những người khác nói cám ơn Di
Sa, khiêng ba rương lễ vật đặt lên đảo.

“Sư huynh, chúng ta trước phân phối lễ vật! Buổi tối chờ huynh tới dùng

cơm!”

Chờ các thiếu niên đi, Già Lam mang theo nhóm người Phượng Thương

lên đảo. Dọc theo đường đi, Già Lam giống như chủ nhân, nghiêm túc giới
thiệu cho Phượng Thương cùng Mộ Dung Thất Thất.

Thì ra là Bồng Lai đảo cũng bất quá chỉ là một đảo nhỏ bình thường,

cũng không thần kỳ như truyền thuyết trên đại lục. Dân cư trên đảo cũng
như trên đại lục, đều có cuộc sống bình thường. Đây là một nơi không có
sưu cao thuế nặng, cũng không có hoàng đế hay quốc gia, ở Bồng Lai đảo,
người có quyền lên tiếng nhất, chính là sư phụ trong miệng Già Lam- Thái
Hư chân nhân.

Những đứa trẻ nhỏ hơn 10 tuổi trên Bồng Lai đảo, sẽ được gửi đến miếu

Nữ Oa duy nhất trên đảo để tu hành, đến khi tròn 20 tuổi, đệ tử ưu tú sẽ
được giữ lại, những người khác sẽ quay lại gia trang.

Thái Hư chân nhân có năm đại đệ tử, Già Lam là lão Tam, cũng là Tam

sư huynh trong miệng mọi người.

Hàng năm, đều không ngừng có Tân đệ tử nhập môn, bọn họ phần lớn là

những đại đệ tử chuyên truyền thụ võ, cho nên nói là sư huynh, kì thực là
sư phụ. Mới vừa rồi những thiếu niên là những người theo Già Lam học võ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.