QUỶ VƯƠNG KIM BÀI SỦNG PHI - Trang 2111

“Bẩm hoàng thượng, sơ tuyển còn chưa bắt đầu kìa! Chất lượng tú nữ lần

này rất cao, những người được chọn đều rất ưu tú, xem ra, lần này Cổ Đức
đại nhân phải đau đầu rồi!”

“Hì…” Minh Nguyệt Thịnh cười, giọng cười không phân biệt được vui

hay buồn, phê duyệt xong tấu chương cuối cùng, Minh Nguyệt Thịnh đứng
lên, thư giãn gân cốt, đột nhiên nói ra một câu: “Phúc Nhĩ, thời tiết hôm
nay khá đẹp, ngươi cùng ta xuất cung một chút!”

“Vâng…” Đối với yêu cầu của Minh Nguyệt Thịnh, từ trước tới giờ

Phúc Nhĩ đều tuân theo, lập tức thay đổi y phục bình thường cho Minh
Nguyệt Thịnh, Phúc Nhĩ đi theo sau lưng Minh Nguyệt Thịnh, hai người ra
khỏi hoàng cung.

Đã vào đầu xuân, mùa xuân của Nam Phượng quốc đến từ rất sớm, trên

phố có thể nhìn thấy những nữ nhân đang bán hoa, những đóa hoa đua nhau
khoe sắc được cắm trong bình, bán chỉ mấy đồng, có thể bó một ít ôm đi,
quả thực rất tiện lợi.

Minh Nguyệt Thịnh nhìn đám hoa trước mặt hồi lâu, cuối cùng chọn một

bó hoa đào. Đầu mùa xuân, chính là thời điểm hoa đào diễm lệ nhất. Hoa
đào đơn giản, xinh xắn, sắc hoa tinh khiết, cánh hoa nho nhỏ nở rộ dưới
ánh mặt trời ấm áp của mùa xuân, cứ như muốn dùng hết sức mình ôm trọn
mùa xuân.

“Đẹp không Phúc Nhĩ?”

“Rất đẹp! Đào tơ mơn mởn xinh tươi, hoa hồng đơm đặc dưới trời xuân

trong.* ”

(2 câu trong bài “Đào yêu” của Khổng Tử, xem tại đây

http://www.thivien.net/viewpoem.php?ID=2715)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.