QUỶ VƯƠNG KIM BÀI SỦNG PHI - Trang 212

“Ôi, Nhị tỷ, ngươi trừng ta làm cái gì? Người ngươi nên trừng là Tam tỷ

a? Nàng ta mới là tâm điểm trong mắt của mọi nam nhân!” Mộ Dung
Thanh Liên cười lạnh một tiếng, chống lại ánh mắt muốn giết người của
Mộ Dung Tâm Liên:”Lúc này, điều ngươi nên làm là ngẫm lại xem có thể
làm cách nào mà mua vui cho Vương gia nhà mình a!” Đoan Mộc Y Y tuy
rằng chán ghét Mộ Dung Thất Thất, nhưng không thể không bội phục Mộ
Dung Thất Thất, có thể tạo ra ca khúc như vậy, luận tài hoa, nàng so ra còn
kém Mộ Dung Thất Thất nhiều. Bất quá, nàng vẫn không thích Mộ Dung
Thất Thất nổi, chỉ cần nhìn thấy ánh mắt mà Long Trạch Cảnh Thiên dành
cho Mộ Dung Thất Thất, trong lòng nàng tràn đầy oán hận.

Cảm nhận được sự ghen tị của các nữ tử ở trên thuyền, Bạch Ức Nguyệt

nhẹ giọng thở dài. Nếu có thể, nàng hy vọng rằng Mộ Dung Thất Thất sẽ
lưu lại, sẽ đến Bạch phủ làm tẩu tử của nàng. Người có tâm hồn tươi đẹp
như vậy, lại phải gả đến phương Bắc, thật sự rất đáng tiếc—

“Ba ba ba—” Thượng Quan Vô Kỵ đi đến đầu thuyền, ngồi dưới chân

nàng, tay vỗ lên sàn tàu, từng nhịp từng nhịp, lớn tiếng ngâm nga theo bài
hát của Mộ Dung Thất Thất.

Khi Mộ Dung Thất Thất xướng khúc này một mình, có chút hơi đơn bạc,

hiện tại kết hợp với giọng hát trầm ấm của Thượng Quan Vô Kỵ, nhất
cương nhất nhu, phối hợp càng thêm hoàn mỹ, mà tiêu âm của Lý Vân
Khanh khiến bài hát càng thêm hay hơn.

“Ca khúc này đúng là chỉ có ở trên trời a!” Bạch Mục Phi lẳng lặng nhìn

Mộ Dung Thất Thất, như đang lầm bầm lầu bầu một mình, cũng như đang
nói cho Long Trạch Cảnh Thiên nghe:” Ta có dự cảm, Tây Kỳ quốc, sau
này khi mất đi nàng, sẽ phải hối hận.”

Thanh âm của Bạch Mục Phi tuy nhỏ, nhưng khi đến tai của Long Trạch

Cảnh Thiên lại hết sức rành mạch. Đối với Bạch Mục Phi, Long Trạch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.