nàng có lúc chập chờn, cũng đều xinh đẹp như nhau, như gió cây hoa tường
vi nở ra đều giống nhau, động lòng người lại không mất thanh nhã.
"Làm sao vậy?" Nhìn Cổ Quân Dao ngẩn người , Minh Nguyệt Thịnh
dừng bước lại, "Ngươi hôm nay nhìn qua có cái gì không đúng."
"Không có…không có gì." Cổ Quân Dao không muốnđể cho Minh
Nguyệt Thịnh biết mình đã phát hiện ra bí mật của hắn liền vội vàng phủ
nhận đi theo phía sau Minh Nguyệt Thịnh vào phòng trọ.
Phúc Nhĩ đã sớm làm cho người ta chuẩn bị tốt mọi thứ, chờ mọi người
đi vào, mọi chuyện cần thiết đều an bài thỏa đáng. Sau khi cùng nhau dùng
cơm, mọi người trở về gian phòng của mình. Chờ Phượng Thất Thất cùng
Phượng Thương vào cửa, Tấn Mặc mới đi theo tớiđây.
"Vương gia, trong nhà có tin."
Tấn Mặc lấy ra , là tin tức Nạp Lan truyền đến. Từ Bắc Chu đến Nam
Phượng quốc, đoạn đường này tớiđây, Nạp Lan trong ba ngày qua cũng
đem tin tức nhất cử nhất động trong kinh thành, bao gồm chuyện của Phật
sinh môn cũng viết ở trên thư báo cho Phượng Thương, làm cho Phượng
Thương mặc dù không có ở kinh thành, cũng có thể hiểu rõ bên kia đã xảy
ra chuyện gì.
Nhìn phong thư này xong, Phượng Thương gật đầu cho Tấn Mặc lui ra,
Phượng Thất Thất đi tới bên cạnh Phượng Thương, "Trong nhà có chuyện
gì sao?"
"Trong nhà mọi chuyện đều tốt. Chẳng qua là, không tìm được Long
Trạch Cảnh Thiên cùng Tháp Cát Cổ Lệ." Lúc nói lời này, chân mày
Phượng Thương hơi run lên. Phật sinh môn cùng Ma Vực cũng không có
tìmđược, chẳng lẽ hai người này đã mọc cánh bay đi?